Hoa mụ mụ tự nhiên là  nhận  Cố Vân Đông. Bà    Lưu thị phái đến cái nơi thâm sơn cùng cốc huyện Tĩnh Bình , dĩ nhiên   là tâm phúc  cận nhất bên cạnh bà .
 
Lúc  Cố Vân Đông đến Vạn Khánh phủ, chỉ  Lưu thị và tâm phúc của bà  mới gặp qua dung mạo của nàng.
 
Hoa mụ mụ hôm qua chạng vạng mới tới huyện Tĩnh Bình, vì   đường liên tục nhiều ngày nên vốn dĩ  mệt mỏi. Nếu   sáng nay  Mục A Thu   tham gia yến hội của huyện lệnh phu nhân, bà   hận  thể nghỉ ngơi ở nhà thêm mấy ngày.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cho nên, Hoa mụ mụ đối với tình hình ở huyện Tĩnh Bình vẫn là mù tịt. Mà thư Đoạn Khiêm gửi về nhà cũng  đề cập đến việc Thiệu Thanh Viễn đang nhậm chức ở đây, điều  dẫn đến việc Hoa mụ mụ     vị Thiệu phu nhân  chính là Vĩnh Gia Quận chúa,   mắng Lưu thị xám ngoét mặt mày lúc .
 
Cố Vân Đông chỉ cảm thấy buồn , “Lưu thị lúc  tìm  cách chèn ép Đoạn Uyển, Đoạn Uyển  ủy khuất về nhà cầu cứu còn  bà  mắng cho một trận. Kết quả cuối cùng là, đám hạ nhân của bà  bây giờ đều  mượn danh nghĩa của Đoạn Uyển để hành sự, thật đúng là thú vị.”
 
Hoa mụ mụ sững sờ, ngay  đó sắc mặt khẽ biến, lời  của Thiệu phu nhân là  ý gì? Nàng…
 
Cố Vân Đông tiến lên hai bước, đối diện với ánh mắt kinh nghi bất định của Hoa mụ mụ,  nhạt : “Lưu gia lúc    gì cũng coi là nhà giàu  một phương,  ăn luôn luôn cẩn trọng lời ăn tiếng ,  đến   Lưu thị và bà,    thấy các  cẩn thận hành sự chút nào? Sao, kết   với Đậu Tham tướng, lá gan cũng lớn hơn ?”
 
Dù   nàng là Vĩnh Gia Quận chúa, cũng nên  nàng là phu nhân của huyện lệnh thất phẩm, từ khi nào mà Lưu gia ngay cả quan  cũng  thèm để  mắt?
 
“Ngươi…” Hoa mụ mụ đột nhiên lùi  một bước, sắc mặt trở nên càng tệ hơn.
 
Không sai, Lưu gia    việc quả thực giữ đúng khuôn phép, bên ngoài khiêm tốn lễ độ, tặng lễ tặng  cũng  hề hàm hồ, đừng  quan thất phẩm, ngay cả quan bát phẩm, cửu phẩm   cũng đều xây dựng quan hệ .
 
Hoa mụ mụ là  hầu theo Lưu thị gả đến Đoạn gia, tự nhiên  hiểu tác phong hành sự của Lưu gia.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3009-dung-muon-danh-nghia-cua-ta-ma-hanh-su.html.]
 đó là  , là khi Lưu lão gia còn sống. Bây giờ Lưu lão gia  qua đời, đại thiếu gia kế thừa Lưu gia, đại thiếu gia  việc   chu đáo như lão gia. Huống chi Lưu thị gả đến Đoạn gia, Đoạn gia  là thông gia với Đậu gia ở Vạn Khánh phủ, mà Đoạn Uyển  còn là bạn  của Vĩnh Gia Quận chúa.
 
Với tầng tầng quan hệ , Lưu gia hành sự cũng  khỏi phô trương hơn vài phần.
 
Có chỗ dựa thì  tự tin. Trước  Lưu gia chỉ  tiền, bây giờ cũng  thể  là  tiền  quyền,    nịnh bợ vài câu, Lưu gia liền vênh váo.
 
Ở Vạn Khánh phủ còn như thế, huống chi là đến cái huyện Tĩnh Bình .
 
Hoa mụ mụ cảm thấy cái nơi nghèo nàn , ngay cả mời khách cũng gửi thiệp cho di nương, vị huyện lệnh phu nhân  chắc hẳn là    kiến thức   hiểu quy củ, tự nhiên liền xem thường.
 
Hoa mụ mụ   ở bên cạnh Lưu thị   trọng dụng, tới đây liền  nhịn    oai.
 
Đáng tiếc, bà   tới  đá  tấm ván sắt.
 
Giọng Cố Vân Đông trở nên lạnh băng: “Hoa mụ mụ, về   với Lưu thị một tiếng, cái danh Vĩnh Gia Quận chúa Cố Vân Đông    để dùng như . Lần  còn để    của bà  dám mượn danh nghĩa của   ngoài hành sự, gây áp lực cho  khác,   ngại dạy  cho bà  quy củ.”
 
Hoa mụ mụ  dám tin, trợn tròn hai mắt, “Cố, Cố Vân Đông, ngươi, ngươi là Vĩnh Gia Quận chúa???”
 
“Bà chắc  quên, trượng phu của Vĩnh Gia Quận chúa, họ Thiệu chứ?”
 
Thiệu, đúng, đúng, đúng, quả thực họ Thiệu. Sao bà    nghĩ tới? Sao bà    nghĩ tới là các nàng chứ?