“Bị dọa sợ?”
 
Lời   Thiệu Thanh Viễn ngẩn  một chút, phản ứng một lát mới bật  : “Không  Trì Trì  dọa, là nó dọa  khác thì .”
 
“Hử?” Cố Vân Đông kinh ngạc  đứa con trai  an phận cứ đòi nhảy tới nhảy lui trong lòng , “Có ý gì?”
 
Thích ma ma  ngoài đình nhịn  , che miệng  : “Lạc Châu phủ bên   vị Dư đại nhân tới,  là Thông phán Lạc Châu phủ, đến  là  công vụ  tìm đại nhân. Tìm thì tìm ,  cứ nhất quyết mang theo hai nữ tử. Còn lấy danh nghĩa cấp  quan tâm cấp ,  nhét cho đại nhân  . Đại nhân nào  thèm để ý đến bọn họ, trực tiếp ném   ngoài.”
 
Cố Vân Đông   liếc Thiệu Thanh Viễn một cái,   vẻ mặt vô tội, thật sự là  kẻ tâm tư bất chính tự chủ trương.
 
Thích ma ma hừ nhẹ : “Dư đại nhân   điều, nữ tử mang đến cũng là hạng    hổ. Thấy đại nhân  chịu nhận, liền mặt dày mày dạn đòi ở ,  cái gì mà  nô  tỳ,  lóc t.h.ả.m thiết, cứ như thể đại nhân  giữ  thì sẽ lấy mạng các nàng . Vừa , tiểu thiếu gia  thấy tiền sảnh ồn ào  qua xem,  đến liền rùng  một cái,  nàng   quá.”
 
Nữ tử Dư đại nhân chọn lựa tự nhiên là  nhan sắc, dù   cũng là  như hoa lê đái vũ, yếu ớt mỏng manh,   quên liếc mắt đưa tình với đại nhân. Ai ngờ Trì Trì phán một câu, nháy mắt  nàng  nghẹn họng.
 
Nữ tử lập tức ủy khuất vô cùng,  Thiệu Thanh Viễn  càng đáng thương.
 
Trì Trì nhào tới ôm lấy đùi Thiệu Thanh Viễn kêu lên: “Cha, nàng  quá, mắt đau, Trì Trì đau.”
 
Thiệu Thanh Viễn vội bế con trai lên, còn thật sự  bộ  tịch xem xét một phen, nghiêm túc hạ kết luận: “ là  cay mắt , cha mang con  rửa. Là cha  ,   cha nhất định  cho hạng   xí   cửa  bẩn mắt con trai ,  đau  đau.”
 
Trì Trì gật đầu thật mạnh, “Bẩn,  sạch sẽ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2994-rot-cuoc-la-ai-doa-ai.html.]
 
Thiệu Thanh Viễn suýt nữa  nhịn   phá lên, vội mang Trì Trì .
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thích ma ma ở   hai nữ tử  một cái, ném  một câu: “Người   mắt trẻ con là thuần khiết nhất, chúng    thấy thứ dơ bẩn, nhưng trẻ con đều  thể  thấy. Các ngươi dọa tiểu thiếu gia nhà  sợ , thật là tạo nghiệt.”
 
Nàng   những lời  kích thích liên tiếp, thiếu chút nữa  thở nổi, trợn trắng mắt, ngất .
 
Còn là thật ngất  giả ngất thì  , tóm  là  Dư đại nhân đang tức hộc m.á.u mang .
 
Cố Vân Đông  xong lời , thật sự nhịn    ha ha, nàng nhéo nhéo bàn tay nhỏ của con trai, “Con học   mấy lời , còn  sạch sẽ, con chỗ nào  sạch sẽ?”
 
Trì Trì nghiêng đầu, khó hiểu  nàng, “Nương?” Nói gì  sạch sẽ? Nhóc rõ ràng là một tiểu bảo bảo vô cùng trắng trẻo sạch sẽ.
 
Bất quá nhóc vẫn giơ bàn tay mũm mĩm lên ngửi ngửi,  mới chơi lâu như ,     nhiều mồ hôi. Kỳ thật   mùi gì, nhưng nhóc vẫn mắt sáng long lanh  đầu  về phía Thích ma ma, “Hôi, hôi, tắm tắm.”
 
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, “Nghịch nước thì  nghịch nước, gọi gì là tắm?” Nàng  đầu dặn dò Thích ma ma, “Lau qua cho nó  , kẻo  cảm lạnh, tối hẵng tắm.”
 
Trì Trì bĩu môi bất mãn,  về phía Thiệu Thanh Viễn cầu cứu, đối phương  dứt khoát ôm nhóc giao  tay Thích ma ma.
 
Trì Trì bi phẫn  c.h.ế.t, gục mặt   Thích ma ma  nhúc nhích.