“Dọa ??”
 
Cố Vân Đông bỗng chốc  bật dậy, “Ngươi    nữa, dọa  ai?”
 
“Tiểu công tử nhà Thiệu đại nhân ạ.”
 
Mục A Thu thấy sắc mặt Cố Vân Đông khó coi, vội  theo: “Phu nhân đừng vội, bên cạnh tiểu công tử   hầu hạ, Thiệu đại nhân cũng ở đó, sẽ   chuyện gì , chúng  về xem tình hình  .”
 
Cố Vân Đông sầm mặt gật đầu, dẫn   thẳng  cửa.
 
Đi  vài bước, nàng  dừng , ánh mắt sắc lạnh  về phía tỷ  La Tương, “Con trai  nếu  mệnh hệ gì,  sẽ  tha cho các ngươi.”
 
Dứt lời,  thèm  hai tỷ  sắc mặt trắng bệch  nữa, vội vã rời .
 
Nàng  , đám  Phạm phu nhân, Vinh phu nhân cũng cáo từ theo.
 
Ngay cả những  vốn  thiết với Lâu phu nhân cũng vội vã, hoảng hốt rời .
 
Các bà  mau về nhà  với lão gia một tiếng, đừng  mà đối đầu với vị huyện lệnh mới tới , vị Quận chúa       dễ chọc.
 
Lúc nhóm Phạm phu nhân  tới, xe ngựa của Cố Vân Đông   mất.
 
“Chúng   cần đến huyện nha xem thử ?” Vinh phu nhân   lưng bà, thấp giọng hỏi.
 
Phạm phu nhân lắc đầu, “Không , Dư đại nhân   mới đến huyện nha náo loạn một trận, tiểu công tử   hoảng sợ, chắc hẳn huyện nha lúc  đang loạn lắm, chúng  qua đó cũng chỉ thêm phiền. Cứ cho  canh bên ngoài huyện nha,  tin tức gì thì lập tức báo cho chúng .”
 
Mấy  khác gật gật đầu, vội vàng về nhà. Bữa tiệc   của Lâu gia, thật đúng là quá thất bại.
 
Cố Vân Đông  nhanh  về đến huyện nha,  xuống xe ngựa liền vội vã   hậu nha.
 
Còn  đến hậu viện,   thấy tiếng  giòn giã 'ha ha ha' của con trai vọng tới từ cách đó  xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2993-tri-tri-bi-doa-so.html.]
 
Nàng lập tức thở phào nhẹ nhõm, bật , “Ta sớm nên , nếu Trì Trì thật sự  chuyện,  của huyện nha  đến Lâu gia báo tin cho  .” Nào đến lượt nha  của La Tương?
 
Mục A Thu  theo  nàng,   cũng  , “Phu nhân là quan tâm nên  loạn. Tiểu công tử bình an vô sự,   xin phép về , hôm nay, đa tạ phu nhân chiếu cố.”
 
Cố Vân Đông xua tay, “Ngươi khách khí quá, bữa tiệc  cũng quá vô vị. Lần   tự  tổ chức, đến lúc đó ngươi tới,   dẫn ngươi giao lưu thêm với các phu nhân khác.”
 
Mục A Thu mắt sáng rực lên, “Vâng, cảm ơn phu nhân.”
 
Cố Vân Đông tạm biệt nàng, lúc  mới  về phía  tiếng .
 
Rẽ qua một góc, xa xa liền  thấy hai bóng  trong đình ở hậu viện.
 
Thiệu Thanh Viễn lúc  đang ôm con trai chơi đùa, tiểu tử gan  lớn, cứ "hự hự" đòi trèo lên bàn đá,  đó nhảy từ  xuống, cái dáng vẻ dũng cảm đó, nào  giống  dọa sợ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Tay chân nhỏ bé của nhóc đương nhiên  thể tự nhảy xuống, Thiệu Thanh Viễn ở bên cạnh liền ôm lấy  hình nhỏ bé của con, từ từ hạ xuống.
 
Ấy  mà nhóc còn cảm thấy  giỏi giang lắm, “Cha, con  bay.” Sau đó vô cùng cảm khái thở dài một , “Lợi hại c.h.ế.t  .”
 
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, vội vàng tiến lên.
 
Tiểu tử thấy nàng, hưng phấn  thôi, “Nương, mau xem con , lợi hại c.h.ế.t  .”
 
Cố Vân Đông giữ vững  hình nhỏ bé đang ngọ nguậy  yên của nhóc,  xuống đối diện Thiệu Thanh Viễn, “Con  sợ ngã .”
 
Trì Trì vỗ vỗ ngực, “Không sợ.”
 
Thiệu Thanh Viễn  ha ha,  về phía Cố Vân Đông hỏi, “Giờ   nàng  về ? Bữa trưa cũng  ăn ? Lâu gia đãi khách thế ?”
 
“Ta   Trì Trì  dọa sợ, là chuyện gì ?”