Lâu phu nhân lúc  cũng chẳng dám đối mặt với Cố Vân Đông,   nhân cơ hội  rời , định bụng bàn bạc với  nhà, tìm  đối sách khác để ứng phó vị Quận chúa .
 
Ai ngờ bà   mới xoay , bên  Cố Vân Đông đột nhiên ngẩng đầu  về phía bà , “Lâu phu nhân.”
 
Bà  sắc mặt biến đổi, vội vàng xoay   ‘bịch’ một tiếng quỳ xuống, “Quận, Quận chúa  gì phân phó?”
 
“Phân phó thì  dám, chỉ là  mấy lời,   nhân hôm nay thời tiết ,   chuyện rõ ràng với phu nhân,   phu nhân  bằng lòng  .”
 
“Bằng, bằng lòng, mời Quận chúa ngài .” Lâu phu nhân mồ hôi  trán rịn .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Xong , xử lý xong tỷ  La gia, giờ đến lượt .
 
Lâu phu nhân nhanh chóng hồi tưởng , may mà   giống La nhị cô nương, trực tiếp đắc tội Quận chúa rành rành như , chắc Quận chúa  đến mức trị tội   nhỉ?
 
Cố Vân Đông liếc bà  một cái,  , “Lâu gia hôm nay gửi thiệp cho ,  cũng  là  ý gì, tám phần là  cho  một đòn phủ đầu.”
 
Lâu phu nhân vội lắc đầu, Cố Vân Đông   thèm để ý, tiếp tục , “Lâu gia gia nghiệp lớn, ở huyện Tĩnh Bình , việc xây nhà sửa đường đều là độc nhất vô nhị. Những gia đình bình dân, thợ thủ công nhỏ  kiếm chút tiền, cũng  chờ Lâu gia rỉ  từ kẽ tay một chút mới .”
 
Nàng  một tiếng, “Đương nhiên, đây là bản lĩnh của Lâu gia, tích cóp bao nhiêu năm mới  , cho nên phu quân  cũng   gì. Ngài xem, chúng   can dự chuyện  ăn của Lâu gia, nhưng các  thì , quản trời quản đất,  còn quản cả việc chúng   tìm ai sửa chữa nhà cửa. Các  vươn tay   quá dài  ? Chúng   tìm Lâu gia các , các   vui liền ngấm ngầm tìm một quan lục phẩm tới gây khó dễ cho . Đã bản lĩnh như ,  các   lên trời luôn !!”
 
Lâu phu nhân sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng ngẩng đầu , “Quận chúa ngài hiểu lầm, chúng   …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2991-canh-cao-lau-gia.html.]
 
“Có   trong lòng chúng  đều rõ. Ta  Lâu gia các  là rắn rết trùm đầu ở huyện Tĩnh Bình , trong tay    của, cảm thấy chúng  là  ngoài đến, dễ bắt nạt. Bất quá  vẫn  nhắc nhở bà một câu,  cũng từng gặp  ít rắn rết trùm đầu , bà   bọn họ bây giờ   ?”
 
“Không dám  dám, Lâu gia là thương nhân  ăn giữ phép tắc,   rắn rết trùm đầu gì cả. Quận chúa thật sự hiểu lầm .”
 
Cố Vân Đông  , “Không  ? Ta còn tưởng Lâu phu nhân vội vã rời  là  về bàn bạc với lão gia nhà  xem đối phó với  thế nào đây.”
 
Lâu phu nhân bỗng ngẩng đầu, ngay  đó  dập đầu thật mạnh ba cái, “Quận chúa, oan uổng quá, Lâu gia chúng  thật sự chỉ là thương hộ bình thường, ngài là bậc kim chi ngọc diệp, dù cho chúng  mượn lá gan trời, chúng  cũng  dám  gì, đối phó…  dám đối phó.”
 
“Không  thì . Lời    chỉ  . Ta thấy vở kịch  sân khấu vẫn  diễn xong.” Cố Vân Đông  đầu ,  với những   bên cạnh, “Phạm phu nhân, chúng  tiếp tục xem hát nhé?”
 
Mọi  giật nảy ,  thế   mà còn tiếp tục xem hát  ??
 
 Cố Vân Đông quả thật  xoay   xem sân khấu. Chỉ  điều đám đào kép cũng  biến cố ban nãy dọa cho  dám động đậy, tất cả đều co rúm   màn sân khấu.
 
Mãi đến khi Đồng Thủy Đào gọi một tiếng, bọn họ mới rón rén bước , hành lễ với Cố Vân Đông,   chút căng thẳng tiếp tục hát.
 
Lâu phu nhân thở phào nhẹ nhõm,  dậy định đưa tỷ  La gia rời .
 
Đáng tiếc, bên ngoài đột nhiên  một nha  chạy .