Bất quá, đợi những  đó  xa, Phạm phu nhân vẫn ghé sát  gần Cố Vân Đông, “Phu nhân, ngài   khách quý sắp tới là ai ?”
 
“Không .” Cố Vân Đông lắc đầu, cũng đang suy nghĩ xem rốt cuộc là quý nhân phương nào mà  thể khiến Lâu phu nhân coi trọng đến thế,     xem   gì.
 
Nàng là huyện lệnh phu nhân,  phận cao hơn nàng, lẽ nào là tri phủ phu nhân?
 
 nếu tri phủ phu nhân đến huyện Tĩnh Bình,  lý nào   báo  cho , ngược    thiết với một phu nhân thương hộ?
 
Dù  thì Cố Vân Đông ngay cả Hoàng hậu, Thái hậu cũng  gặp qua, thật sự chẳng sợ cái gì gọi là khách quý.
 
Phạm phu nhân thấy nàng vẫn ung dung tự tại, còn  tâm tư xem hát, tức khắc cũng thấy an tâm. Bà  Thiệu phu nhân là  từng trải,  thấy qua sóng to gió lớn, nếu nàng   lo lắng,  thì thật sự  cần lo lắng.
 
 ở đây cũng  mấy vị phu nhân tiểu thư vốn tin tưởng Phạm phu nhân nên   theo, lúc   vẫn thấy bất an, nhỏ giọng hỏi: “Chúng    cùng, thật sự   vấn đề gì chứ?”
 
Nếu vị khách quý  thật sự  phận tôn quý, thấy các bà  coi trọng  như , lỡ  vui mà tìm đến nhà các bà gây phiền phức thì  ?
 
Phạm phu nhân: “Có thể  vấn đề gì chứ, Lâu gia cũng   rõ khách quý là ai, theo lý chúng  vốn dĩ cũng  cần  cửa nghênh đón.”
 
Các bà cũng là khách của Lâu gia mà?
 
Đang  chuyện, ở cửa viện ồn ào truyền đến  nhiều tiếng động.
 
Phạm phu nhân và mấy  khác vội  đầu  , “Các bà    .” Giọng   dứt, liền thấy đám  Lâu phu nhân đang vây quanh hai vị nữ tử  về phía bên .
 
Một   búi tóc thiếu phụ,  còn  thì vẫn là một cô nương  xuất giá.
 
Vị thiếu phụ  thái độ hòa nhã, cử chỉ đều tỏ   trọng khiêm tốn. Cô nương bên cạnh  tuổi tác  chênh lệch mấy, nhưng mày mắt  mang theo vẻ kiêu căng, bộ dạng mắt cao hơn đỉnh, tỏ thái độ lạnh lùng với đám  Lâu phu nhân.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2986-khach-quy-lai-la-nguoi-quen.html.]
“Hai   chính là khách quý mà Lâu phu nhân  ? Rốt cuộc là ai ?” Đồng Thủy Đào  bên cạnh Cố Vân Đông, nhỏ giọng hỏi.
 
Cố Vân Đông cũng  sang, lập tức bật , “Là  quen.” Hóa  là các nàng.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“A?” Người quen? “Tiểu thư, ngài quen   ? Sao con  từng thấy qua.”
 
“Ngươi đương nhiên  thấy qua, lúc đó ngươi  ở cùng .”
 
Cố Vân Đông thật sự  bất ngờ, lúc   khi rời Lạc Châu phủ, nàng cứ nghĩ  thể nào gặp  cặp tỷ   nữa,  ngờ… đúng là oan gia ngõ hẹp.
 
Phạm phu nhân   các nàng  chuyện, vội hỏi: “Thiệu phu nhân quen họ ? Hai    phận  tôn quý ?”
 
“Đối với Lâu phu nhân thì  thể là khách quý, chứ với , thì ngay cả chữ ‘quý’ cũng  đáng nhắc tới.” Hai  , chẳng  chính là hai tỷ  nhà họ La ?
 
Phạm phu nhân  xong càng thêm kinh ngạc,   như Thiệu phu nhân và hai   từng  ân oán gì ?
 
Bên  Lâu phu nhân  dẫn tỷ  La Tương tiến  gần, những  khác đều vội vàng  dậy, chỉ  Cố Vân Đông vẫn bình tĩnh  yên tại chỗ.
 
Lâu phu nhân trong lòng thầm  lạnh,  đến gần,  định mở miệng giới thiệu, ai ngờ bên cạnh  vang lên hai tiếng hô kinh ngạc: “Là ngươi?”
 
Lâu phu nhân  đầu  , liền thấy các vị khách quý của  đều đang mang vẻ mặt kinh ngạc.
 
Bất quá La Tương  nhanh  thu  biểu cảm, còn La Hàm thì tiến lên vài bước,  thẳng  mặt Cố Vân Đông, “Không ngờ nha, chúng  tìm ngươi bao nhiêu ngày  thấy bóng dáng, hóa  ngươi trốn đến huyện Tĩnh Bình .”
 
Lâu phu nhân trợn tròn hai mắt, nhỏ giọng hỏi: “Phu nhân, các vị quen   ?”
 
( Hết chương )