Cố Vân Đông thở dài bất lực,  với Vương Thải: “Chuyện    , lát nữa  sẽ tìm Thiệu Văn và Thiệu Võ  một tiếng,  thể phối hợp… sẽ cố gắng hết sức phối hợp với ngươi.”
 
Vương Thải trong lòng cũng  bài xích chuyện , nhưng đây là mệnh lệnh của Lão Tam, nếu nàng cự tuyệt, sẽ chỉ khiến Lão Tam hoài nghi.
 
Dù , nàng  từng  chỉ cần báo thù  cho ca ca, thì bảo nàng  gì cũng .
 
Chuyện   xong,  lúc Trình Tiểu Tùng cũng dẫn Bùi quản sự  . Ông  đang nhăn mặt, chỉ uống một ngụm rượu trái cây  mà đến bây giờ miệng vẫn còn chua lòm.
 
Sau khi trở về  súc miệng thêm một ngụm nước nữa, cuối cùng mới  thể  chuyện tử tế.
 
“Thứ rượu  thật sự là rượu trái cây ? Uống khó chịu quá, chẳng khác nào nước chua.” Bọn họ  khi đem  bán, đều  nếm thử tử tế  ?
 
Bùi quản sự  từng uống qua rượu nho, tuy xưởng Cố gia vẫn  ủ xong, nhưng chỗ Cố Vân Đông  hàng dự trữ. Là đại quản sự của xưởng, ông  đương nhiên   nếm thử qua.
 
Hương vị đó đậm đà, dư vị ngọt ngào, so với thứ  mặt    là một trời một vực.
 
Cố Vân Đông cũng nhấp thử một ngụm, nàng thì    phản ứng lớn như Bùi quản sự. Chua thì đúng là chua thật, dù  đường trắng  đắt, bọn họ  nỡ dùng quá nhiều, thậm chí là căn bản  nỡ dùng. Hơn nữa trái cây dùng để ủ rượu cũng   lắm, thời gian sản xuất  ngắn, thứ rượu ủ vội, thô thiển thế  mà  thể ủ  rượu ngon mới là kỳ quái.
 
“Rượu  bán  chạy lắm đúng ?” Cố Vân Đông hỏi Vương Thải.
 
Vương Thải gật gật đầu: “Ta  quan sát ở cửa hàng, phàm là khách hàng  nếm thử một ngụm nhỏ, đều lắc đầu, vẫn  sang mua rượu mạnh. Lúc  mua hai bình , tiểu nhị còn   là khách hàng đầu tiên trong ngày mua rượu trái cây của bọn họ.”
 
Bùi quản sự    nhíu mày: “Bán   thì tiệm rượu đó   để  gì?”
 
“Chắc là  phá hỏng thanh danh của rượu trái cây đây mà.” Làm cho   đều  rượu trái cây  ngon, thì tự nhiên   vẫn sẽ  mua các loại rượu khác mà bọn họ ủ.
 
Cố Vân Đông  nhạo một tiếng: “Mặc kệ bọn họ, chờ rượu trái cây của chúng  ủ xong,  nếm qua tự nhiên sẽ , bây giờ  những điều  còn quá sớm.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2972-co-gang-phoi-hop.html.]
Mấy tay thương nhân hám lợi bất chấp , sớm muộn gì cũng khiến bọn họ nếm mùi đau khổ.
 
Cố Vân Đông dặn dò Bùi quản sự xong, liền bảo bọn họ nhân lúc trời còn sớm mau trở về.
 
Chờ Bùi quản sự và Vương Thải  , nàng liền  thẳng đến chỗ Thiệu Thanh Viễn.
 
   nửa đường, Cố Vân Đông mới đột nhiên nhớ  Thiệu Thanh Viễn lúc    ở huyện nha.
 
Hôm nay thôn bên    báo lên,  hoa màu của một thôn  hiểu vì , vụ thu hoạch năm nay so với năm  ít  chừng một nửa, cũng    xảy  vấn đề gì.
 
Vấn đề thu hoạch liên quan đến cơm ăn áo mặc của bá tánh, Thiệu Thanh Viễn  coi trọng,  mang theo Thiệu Văn và Thiệu Võ  xem xét .
 
Xem , chỉ  thể đợi tối muộn khi   trở về  hẵng thương lượng.
 
Ai ngờ chờ đợi một hồi, vẫn luôn chờ đến tối mà vẫn  thấy bóng .
 
Cố Vân Đông mang con trai ăn xong cơm tối,  dỗ tiểu tử  ngủ, nàng mới dựa  đầu giường suy nghĩ.
 
Nghĩ về những chuyện  xảy  từ khi đến huyện Tĩnh Bình, nghĩ một hồi liền  chút mệt mỏi.
 
Cho đến khi bên tai truyền đến tiếng ‘két’ một tiếng, nàng mới sực tỉnh,  đầu  liền  thấy Thiệu Thanh Viễn mệt mỏi phong trần bước .
 
“Ta đ.á.n.h thức nàng ?” Thiệu Thanh Viễn cởi áo choàng xuống, thuận tay rót cho nàng một ly nước .
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông nhận lấy cho thông họng, lúc  mới lắc đầu: “Không , vốn dĩ cũng  định ngủ. Sao  về muộn ? Ăn cơm ?”
 
“Ăn , nàng  cần lo. Ta  tắm rửa  quần áo  , lát nữa sẽ  chuyện với nàng.”