mấy đứa trẻ  thì khác, vóc dáng nhỏ bé,  rút lui về phía  cùng ngay từ đầu, bên đó còn  một tảng đá lớn che khuất hơn phân nửa, bởi  dù  một đứa trẻ nhanh như chớp rời  thì cũng sẽ   phát hiện.
 
Hồng Diệp là   đầu óc lanh lợi,  Cố Vân Đông và Đồng Thủy Đào đều  dễ  tay  mặt Lý phụ, lập tức liền nghĩ đến Thiệu Toàn. Nhân lúc Lý phụ đang tập trung  bộ sự chú ý  Cố Vân Đông, nàng liền bảo một đứa trẻ trong  đó chạy  đầu thôn gọi Thiệu Toàn đến giúp.
 
Thiệu Toàn tới  nhanh,  vòng từ một bên khác lên, trèo thẳng lên một cái cây to ở sườn phía  Lý phụ.
 
Hắn vẫn luôn đợi, đợi một hồi lâu Lý phụ mới lơ đãng di con d.a.o  ngoài,  nhân cơ hội  liền ném hòn đá .
 
Cuối cùng là hữu kinh vô hiểm, Thái Việt  cứu thành công, Lý phụ cũng  bắt.
 
Cố Vân Đông   với mấy đứa trẻ: “Dù   nữa, hôm nay các cháu chính là công thần. Các cháu  giúp ,    phần thưởng gì ? Chỉ cần   thể  , nhất định sẽ thỏa mãn các cháu.”
 
Phương Sùng Tuấn vội vàng  tới,   lưng mấy đứa trẻ: “Phu tử,   cần…”
 
Cố Vân Đông xua xua tay, bảo  đừng  chuyện.
 
Mấy đứa trẻ  nàng,    Phương Sùng Tuấn.
 
Một lúc lâu , đứa trẻ lớn nhất mới lí nhí  câu gì đó.
 
Cố Vân Đông   rõ: “Nói lớn tiếng lên một chút,   , dù   sai  cũng sẽ  tức giận.”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đứa trẻ  hít sâu một ,  ánh mắt tha thiết của những đứa trẻ khác, rốt cuộc cũng vươn tay chỉ  bức tranh đặt  mặt đất, : “Cháu, chúng cháu  thể xin bức tranh    ạ?”
 
Cố Vân Đông  theo hướng ngón tay nó, sững sờ một chút.
 
Bức tranh  vẽ chính là dáng vẻ ngây thơ của mấy đứa trẻ đang   cỏ, mơ màng sắp ngủ. Cố Vân Đông vốn  giỏi vẽ tranh nhân vật, đặc biệt là  vẽ Trì Trì  nhiều, nên vẽ trẻ con  càng sống động, gần như giống hệt mấy đứa trẻ .
 
Nàng cầm bức tranh  lên, hỏi chúng: “Muốn bức tranh  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2967-tang-buc-tranh-cho-lu-tre.html.]
 
“Có,    ạ?”
 
“Đương nhiên là , bức tranh  vẽ chính là mấy cháu mà. Ta vẽ  vội,  thể  vài chỗ   mỹ lắm, nhưng vẫn hy vọng các cháu sẽ thích.”
 
“Thích ạ, thích ạ, chúng cháu  thích.” Mấy đứa trẻ nắm lấy tay , vui mừng khôn xiết.
 
Cố Vân Đông  : “Được,  bức tranh  cho các cháu.”
 
“Cảm ơn phu nhân.” Mấy đứa trẻ cẩn thận từng li từng tí bưng bức họa, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập vẻ mãn nguyện.
 
Trở về liền treo lên, bất quá chỉ  một bức, treo ở  thì  nhỉ?
 
Những chuyện  thì Cố Vân Đông  bận tâm tới . Nàng tặng tranh xong liền  dậy, vỗ vỗ vai Hồng Diệp, gật đầu : “Ngươi   .”
 
Hồng Diệp  chút kích động, vội lắc đầu: “Đây là việc Hồng Diệp nên  ạ.”
 
Cố Vân Đông lúc  mới  lên  với những  khác: “Xảy  chuyện ngoài ý , buổi học ngoại khóa hôm nay đến đây là kết thúc. Thời gian cũng  còn sớm, chúng  trở về  . Các ngươi ai  vẽ xong, thì về nhà nghiền ngẫm thêm,  vấn đề gì chờ buổi học   chúng   thảo luận.”
 
“Vâng, thưa phu tử.”
 
Trải qua chuyện ,   quả thực cũng  còn tâm tư vẽ tranh nữa, chỉ  mau chóng áp giải gã đàn ông họ Lý  về, để tránh  gặp  nguy hiểm khác.
 
Mọi  bắt đầu thu dọn đồ đạc, để tránh phiền phức  cần thiết, Thiệu Toàn trực tiếp đ.á.n.h ngất Lý phụ  vác .
 
Phương Sùng Tuấn  trở về cùng, hôm nay xảy  chuyện như ,  cũng cần   chuyện rõ ràng với thôn trưởng.
 
Cố Vân Đông bảo  chăm sóc  cho mấy đứa trẻ, ngay  đó liền dẫn những  khác  về phía đầu thôn, trực tiếp lên xe ngựa,  trở về huyện thành.