Cố Vân Đông há miệng,  định  gì đó, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng hét thất thanh: “A…”
 
Sắc mặt Cố Vân Đông biến đổi, theo bản năng che mấy đứa trẻ   lưng, ngẩng đầu  về nơi phát  âm thanh, ngay  đó đồng tử  co : “Ngươi  gì? Buông nó !”
 
Các học sinh khác đồng loạt  dậy, cảnh giác như lâm đại địch  về phía gã đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện, cùng với… Thái Việt đang  gã bắt giữ.
 
Mấy đứa trẻ  lưng Cố Vân Đông sợ tới mức thiếu chút nữa  thét lên, nàng vội  với Hồng Diệp: “Ngươi chăm sóc bọn chúng.”
 
Hồng Diệp mang đám trẻ trốn  phía , Cố Vân Đông thì dẫn Đồng Thủy Đào  về phía , Sầm Lan cùng hai vị phu tử Tào, Chu cũng lập tức tiến lên.
 
“Ngươi là  nào, bắt học sinh của chúng   gì?”
 
Gã đàn ông trung niên trông như một hán tử nhà nông, nếp nhăn  mặt  sâu,  thấy chính là  lao động vất vả.
 
Chỉ là giờ  khắc  trong tay gã  cầm một con dao, một bàn tay bắt lấy Thái Việt, tay  thì cầm chuôi d.a.o kề ngang cổ Thái Việt.
 
Ánh mắt gã đàn ông đảo qua một vòng, cuối cùng dừng   mặt Cố Vân Đông, thần sắc  chút kích động : “Ngươi, ngươi chính là huyện lệnh phu nhân?”
 
Cố Vân Đông  híp mắt : “Ngươi  ?”
 
“Ta, …” Gã đàn ông  lẽ cũng là  đầu tiên  loại chuyện ,  chút khẩn trương, tay cầm d.a.o cũng run run.
 
Cố Vân Đông xem đến mí mắt giật giật: “Ngươi bình tĩnh một chút  , đừng kích động.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2963-ga-dan-ong-trung-nien-dot-nhien-xong-ra.html.]
 
Tay trái nàng  nắm lấy cổ tay , chỉ tiếc là, vì hôm nay  dã ngoại, y phục nàng mặc đều là loại bó ống tay,  thể b.ắ.n nỏ tiễn từ trong ống tay áo rộng  như  .
 
Sầm Lan cũng nghĩ đến điểm , ông  vội vàng tiến lên  đến bên cạnh nàng, thấp giọng : “Cố phu tử,  đừng xúc động. Lần   giống  ,     tay lúc kẻ đó  chuẩn , hiện trường  đông , hai tên bắt cóc    chằm chằm . Bây giờ chúng  đều đang ở ngay  mí mắt . Hơn nữa   mặt   qua chỉ là bá tánh bình thường, nếu  trực tiếp g.i.ế.c , dù là Thiệu đại nhân cũng  tiện giải quyết. Chúng  vẫn nên hỏi rõ ràng , xem rốt cuộc   mục đích gì thì  hơn.”
 
“Ta hiểu .”  nếu thật sự đến lúc bất đắc dĩ, nàng vẫn sẽ trực tiếp g.i.ế.c .
 
Gã đàn ông thấy bọn họ đang  chuyện, tức khắc liền trừng lớn mắt quát lên: “Các ngươi đang  cái gì? Không   chuyện thì thầm!”
 
“Được, chúng   .” Sầm Lan vội vàng giơ tay lên,  động tác trấn an đè xuống: “Vị đại ca , ngài đừng kích động  , ngài   cho chúng   rốt cuộc ngài   gì. Nếu chúng   thể giúp , chúng  khẳng định sẽ giúp.”
 
“Ta,  chỉ  một việc,  vị huyện lệnh phu nhân  đáp ứng .”
 
Cố Vân Đông cau mày, hạ giọng xuống, hỏi gã: “Ngươi  , chuyện gì?”
 
Gã đàn ông trung niên nuốt nuốt nước miếng, hai mắt đỏ lên : “Ta  ngươi  với Thiệu đại nhân, để con trai , để con trai   trở  huyện học  sách, để nó tiếp tục thi cử công danh.”
 
Cố Vân Đông sửng sốt: “Con trai ngươi là…”
 
“Lý Năng!! Nó  sách  giỏi, nó là hy vọng của cả nhà chúng . Giáo dụ của huyện học rõ ràng là đang bôi nhọ con , nó vô tội, nó  oan uổng. Nó  sách nhiều năm như , chính là vì để thi đậu công danh. Vì để nó  sách, cả nhà chúng  đều thức khuya dậy sớm, ngay cả Nhị Nha cũng bán  . Kết quả bây giờ huyện học  đuổi nó , còn... còn  cho nó thi cử…”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Gã    kích động lên: “Tóm  nó    về  sách!”