Cố Vân Đông  về phía   lên tiếng,  đó liếc Bùi quản sự một cái.
 
Bùi quản sự thấp giọng  gì đó, Cố Vân Đông gật đầu,    với  : “Ngươi? Một tên ma cờ b.ạ.c nghiện ngập, xưởng nhà nào dám nhận?”
 
Người  thường ngày  lêu lổng ở thôn trang, cũng  trấn , huyện thành để bài bạc. Vì ăn mặc quá rách rưới sẽ    sòng bạc, nên  lúc nào cũng ăn vận  sạch sẽ.
 
Tên ma bài bạc  nàng  trúng tim đen, sắc mặt trở nên hung tợn, định tiến lên lý luận, nhưng  Thiệu Thanh Viễn lạnh lùng liếc một cái. Hắn tức khắc nhớ   phận của hai , vội rụt cổ ,  dám hó hé.
 
 cũng   sạch sẽ   nghiện cờ bạc, cất tiếng: “Cố chủ nhân,  cũng   lý do    chọn.”
 
“Vì ngươi nghiện rượu.”
 
Nghiện rượu? Người nọ tức giận, duỗi tay chỉ về phía mấy thôn dân   chọn, : “Vậy hai  họ thì ? Chúng  cùng thôn, hai  họ cũng thích uống rượu, đặc biệt là Lưu Thạch. Tối nào  cũng  uống một bát lớn, bình rượu trong nhà   đến mười mấy cái, vì    ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Hai  Lưu Thạch  chỉ tên thì tức  c.h.ế.t, đồng thời cũng lo sốt vó, sợ Cố chủ nhân  lời  nọ  sẽ đuổi bọn họ .
 
Ai ngờ Cố Vân Đông   : “Hai  Lưu Thạch đúng là thích uống rượu, nhưng tửu phẩm của họ  . Theo  , tửu lượng của hai  họ bao nhiêu thì họ uống bấy nhiêu,  tiết chế,  để  say đến mức   trời đất gì, thích rượu ngon chứ  nghiện rượu. Ngươi thì khác, ngày thường ngươi đúng là  uống, nhưng hễ uống ngụm đầu tiên là  uống cho đến khi say mèm mới chịu dừng . Uống xong thì  năng lảm nhảm, động tay động chân đ.á.n.h , nên xưởng của chúng   thể nhận.”
 
Xưởng của Cố gia  nghề buôn rượu, tất nhiên  tuyển công nhân  uống rượu. Hơn nữa, bâyD giờ  nhiều việc  ăn đều  bàn bạc thành công  bàn tiệc. Lưu Thạch tướng mạo  tệ, tửu lượng  , còn  kiềm chế,  chắc   thể mang  ngoài để trấn áp kẻ khác.
 
Cho nên  khi Bùi quản sự  định hướng tương lai của xưởng Cố gia,  đầu tiên ông quan sát chính là những thôn dân  uống rượu, trong lòng ông sớm   ứng cử viên  tuyển.
 
Lưu Thạch và    Cố Vân Đông  xong, sắc mặt đều  ửng đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2941-vi-sao-nguoi-doc-sach-lai-khong-duoc-chon.html.]
 
Họ  ngờ Cố chủ nhân  đ.á.n.h giá cao  như . Hai  hít sâu một , vội vàng đảm bảo: “Chủ nhân yên tâm,   chúng  nhất định sẽ  việc thật . Khi nào cần chúng  uống rượu, chúng  sẽ uống, khi nào  cho phép uống, chúng  tuyệt đối  đụng một giọt.”
 
“Ta,  cũng .”
 
Cố Vân Đông hài lòng gật đầu, hỏi: “Còn ai  thắc mắc gì nữa ?”
 
Những   loại ở vòng đầu tiên  , nhưng  dám tiến lên. Đa phần họ  loại vì ăn mặc  sạch sẽ, những  còn  cũng tự  tật  của . Thấy Cố Vân Đông ngay cả phản ứng  khi say rượu của từng  cũng  rõ, tất nhiên cũng  tìm hiểu về những  khác.
 
Họ   khuyết điểm của   bêu   mặt  , dù    chọn thì họ   ầm ĩ lên cũng vô dụng.
 
 một lát ,  một   loại ở vòng thứ hai  dậy.
 
“Chủ nhân,   thắc mắc.”
 
“Ngươi hỏi .”
 
“Ta tự thấy  quần áo sạch sẽ,  dính  tứ đổ tường, bên cạnh cũng   bạn bè ,  còn từng  sách. Ở đây,  ai  học vấn  hơn . Vì      chọn?”
 
Điểm , Bùi quản sự cũng  tò mò.
 
Trước đó Cố Vân Đông  dặn dò, nếu   từng  sách,  chữ thì  thể ưu tiên trúng tuyển. Vị thư sinh  thậm chí còn là một đồng sinh,  chữ ,  năng lễ nghĩa chu . Vì , Bùi quản sự  giữ    ngay từ vòng đầu tiên.