Cố Vân Đông ngày hôm  quả nhiên mang theo chiếc hộp cũ đó đến tiểu viện nơi Đoạn Khiêm ở.
 
Giờ đây,  cổng sân  treo một tấm biển hiệu mới, Đoạn Khiêm  hành động thật nhanh lẹ.
 
Cố Vân Đông lắc đầu, bước  cổng lớn Đoạn gia.
 
Đoạn Khiêm   nàng đến tìm , vội vàng chạy  đón: “Sao nàng  tới đây? Tìm   việc ? Vừa ,  đang định nhờ nàng dẫn  đến thôn Đại Khê xem xưởng của nàng xây dựng thế nào,  cũng tiện  chuyện với đốc công về thời gian và giá cả. Phải , còn chuyện  nữa,   rành huyện Tĩnh Bình , lát nữa nàng dẫn   xem xét xung quanh một chút,   cân nhắc xem nên xây xưởng ở .”
 
Cố Vân Đông cố nhịn xúc động  trợn mắt coi thường. “Ta  mới bước  cửa nhà ngươi, đến ngụm  còn  kịp uống. Ngươi đúng là  khách khí chút nào,  một tràng dài bắt   việc, mặt mũi cũng dày thật.”
 
Đoạn Khiêm: “……” Thôi ,  nàng  cho nghẹn họng cũng quen .
 
“Vậy…… mời  uống ly  ,  chúng  xuất phát?”
 
Cố Vân Đông   trong. “Xuất phát cái gì mà xuất phát? Ta   đến tìm ngươi,  đến tìm Mục lão thái thái.”
 
“A?” Đoạn Khiêm nhíu mày, Cố Vân Đông và Mục lão thái thái   quen , tìm bà   gì?
 
Cố Vân Đông đành kể  chuyện về gốc d.ư.ợ.c liệu, Đoạn Khiêm mới vỡ lẽ,    chút hối hận: “Sớm     mua gốc d.ư.ợ.c liệu   .”
 
Cố Vân Đông  nhạt, ngươi nghĩ ngươi mua ,  liền  thể lấy  từ tay ngươi ? Thật là ngây thơ.
 
Vừa  chuyện, hai   đến hậu viện nơi  nhà họ Mục ở.
 
Mục lão thái thái là một bà lão nhỏ nhắn, thấp lùn, gương mặt luôn tươi , trông vô cùng hiền từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2921-muc-gia-kinh-hai.html.]
 
Lúc , bà đang   giàn nho trong sân, cầm chiếc đế giày nhỏ tỉ mẩn khâu vá. Bà tuổi  cao, tay chân  còn lanh lẹn, nên động tác  chậm.   là , bà  quen tay, cho dù   đế giày cũng  thể tìm đúng vị trí mũi kim tiếp theo.
 
Nghe thấy tiếng động, lão thái thái ngẩng đầu,  chút khó hiểu  Cố Vân Đông.
 
Ngay  đó như nghĩ đến điều gì, bà  căng thẳng  lên, tay cầm đế giày cũng siết chặt.
 
Đoạn Khiêm  đến  mặt bà, giới thiệu: “Lão thái thái, đây là Thiệu phu nhân, chính là chủ tử của vị Thích ma ma hôm qua đến tìm bà đấy.”
 
Lão thái thái sững sờ,  mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng: “Hóa  là phu nhân huyện lệnh,  còn tưởng rằng… Phu nhân mau, mau ,   pha  cho phu nhân.”
 
Cố Vân Đông  bà  lấp lửng, dừng  một chút,    cách   giữa  và Đoạn Khiêm, lập tức hiểu . Lão thái thái   là tưởng nàng là phu nhân của Đoạn Khiêm, sợ nàng đến tìm chuyện đấy chứ?
 
Nàng vội ngăn bà : “Lão thái thái đừng vội, cứ từ từ,  đến đây là  chuyện   với bà.”
 
Mấy  cùng  nhà chính, những  khác của Mục gia  thấy tiếng, cũng lục tục  .
 
Cố Vân Đông đặt chiếc hộp cũ lên bàn, nàng cũng  giấu giếm,  rõ giá trị của gốc Nhị Chi Y: “...Tướng công nhà  hôm qua xem xong   cho  . Ta nghĩ thứ  quá quý trọng, lúc  các vị  , nên mới xem nó như quà đáp lễ tặng cho ,  cũng  thể lừa gạt các vị.  phu quân  xuất  y d.ư.ợ.c thế gia, cho nên cũng  thu mua d.ư.ợ.c liệu,  nghĩ,   các vị  thể bán gốc d.ư.ợ.c liệu  cho  ,  trả một ngàn lượng bạc.”
 
Một ngàn lượng???
 
Người nhà họ Mục đều sững sờ. Gốc d.ư.ợ.c liệu  thế mà  đáng giá một ngàn lượng? Bọn họ đều xuất  từ gia đình nghèo khổ,  thật là ngay cả một trăm lượng cũng  từng thấy qua, huống hồ gì là một ngàn lượng?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Trước  tuy cũng    giá hai trăm lượng mua bí quyết dệt nhuộm vải, nhưng đó cũng chỉ là  suông, bạc còn  thấy .