Đoạn Khiêm gật gật đầu: “Ừ, cả nhà đó quả thật  tìm . Kỳ thật tìm  họ cũng  khó lắm, ngươi   đó thôi, nơi ở của nhà đó chỉ cách nhà  đẻ của Vệ thẩm nửa ngọn núi, họ còn qua   thường xuyên với Vệ gia.”
 
Cho nên bọn họ tìm đến Vệ gia, thậm chí còn  kịp hỏi thăm, thì  nhà đó  lúc đến tìm Vệ gia mượn đồ, hai bên liền chạm mặt .
 
“Thời gian chúng   núi thực   tốn bao nhiêu, chủ yếu là việc thuyết phục họ  mất mấy ngày trời.”
 
Cho dù , Cố Vân Đông cũng cảm thấy  giỏi .
 
Chỉ cần xem việc gia đình đó thà rời xa quê hương, trốn  núi sâu  một bóng , xa lạ mà nguy hiểm, là  họ kháng cự và phản cảm đến nhường nào với loại  như Đoạn Khiêm, kẻ  bí quyết nhuộm vải dệt vải của họ.
 
Vậy mà Đoạn Khiêm đều  thể thuyết phục , cũng    tốn  bao tâm tư.
 
“Ngươi khuyên thế nào ?” Nàng tò mò hỏi, thuận tiện học hỏi kinh nghiệm.
 
Đoạn Khiêm  : “Tự nhiên là để họ thấy  thành ý của . Những  tìm đến họ  , thái độ đều  cao ngạo, luôn mang vẻ mặt ban ơn, phàm là   chút cốt khí, ai mà  chịu sự khuất nhục đó? Ta  ăn buôn bán nhiều năm, kỳ thực luôn tuân theo hai chữ —— đôi bên cùng  lợi. Ta kiếm tiền, nhưng cũng  thể để đối phương chịu thiệt, nếu  việc  ăn tất sẽ  lâu dài.”
 
“Huống hồ,  cũng  bao giờ nghĩ đến việc lừa gạt họ. Ta bày  hết  lợi và hại, họ  hiểu  ăn buôn bán,  liền phân tích cặn kẽ cho họ . Ta cho họ hai lựa chọn, một là  mua bí quyết của họ. Hai là, hai bên hợp tác, họ góp kỹ thuật, những việc khác  cần quan tâm,   kiếm  bao nhiêu tiền, cứ theo thỏa thuận mà chia lợi nhuận cho họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2906-thuyet-phuc-nguoi-muc-gia.html.]
 
Cố Vân Đông    gật đầu, Trì Trì trong lòng nàng thấy , cũng học theo nàng  vẻ mặt nghiêm túc gật gật cái đầu nhỏ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Cố Vân Đông   chọc , vội dời tầm mắt , : “Chắc là  đơn giản như   nhỉ?”
 
“Đương nhiên  đơn giản như .”
 
Họ  phương pháp dệt vải nhuộm vải , khẳng định cũng coi nó là một phương tiện mưu sinh, đồng thời, cũng là một vật gia truyền để  cho hậu thế.
 
 hiện giờ chính vì phương pháp , mà suýt chút nữa  hại cả nhà mất mạng. Phương pháp   những  thể giúp họ tiếp tục mưu sinh, mà thậm chí còn  khả năng khiến họ tuyệt tự,  thì truyền  thế nào  nữa?
 
“Quan trọng nhất là,   Mục gia chạy trốn khỏi sơn trại cũ, tuy đều còn sống, nhưng Mục lão gia   đè gãy cả hai chân. Sau khi trốn  núi sâu an  định cư,    qua khỏi. Trước khi c.h.ế.t ông  cũng  nghĩ thông suốt một vài chuyện, thủ pháp dệt vải nhuộm vải đó tuy trân quý, nhưng cũng  quan trọng bằng tính mạng  nhà. Trước khi nhắm mắt, ông  dặn dò  nhà, nếu thật sự  trốn thoát , gặp   thích hợp thì cứ bán . Bọn họ thế đơn lực bạc, đấu   những kẻ  quyền thế. Đừng để đến lúc  nhà đều  còn, mà bí quyết  cũng   biến mất khỏi thế gian.”
 
Cố Vân Đông nhướng mày: “Cho nên, họ cảm thấy ngươi chính là  thích hợp đó?”
 
“Thành ý của   bày  đó,  Mục gia cũng từng gặp nhiều   mua bí quyết,  ai  như ,  ngại ngàn dặm xa xôi, mạo hiểm tiến  núi sâu, chỉ để tìm một gia đình mà căn bản   vị trí? Huống chi,   thể tìm  núi sâu, là  qua  ải của trại chủ sơn trại cũ. Bọn họ đối với lão trại chủ ít nhiều cũng  vài phần tin tưởng.”
 
“Mới  .” Ngoài cửa, Đồng Thủy Đào bước nhanh tới, lời    khiến Đoạn Khiêm  hít một  thật sâu.