Phạm phu nhân còn định hỏi kỹ , nhưng Cố Vân Đông     nhiều.
 
“Tóm  các vị cứ yên tâm,  và phu quân đến đây là để xây dựng huyện Tĩnh Bình,   đến để tranh giành lợi lộc với bá tánh trong huyện. Thời gian  còn sớm, chúng  xin phép về .”
 
Cố Vân Đông  xong, liền gật đầu với các nàng,  khỏi cổng lớn Phạm phủ  lên thẳng xe ngựa.
 
Đợi đến khi   yên trong xe, Hồng Diệp mới bất mãn : “Những   thật    , phu nhân hôm nay   hết lời gan ruột với họ như , kết quả là họ   tâm tư như thế.”
 
Cố Vân Đông liếc xéo nàng, buồn  : “Ngươi tức giận cái gì? Ngươi thật sự nghĩ   hết gan ruột với họ ?” Nàng   ngốc nghếch đến mức thật tâm thật ý với  mới gặp  đầu.
 
Nàng  những lời đó, chỉ là hy vọng  thể ảnh hưởng đến các nàng một chút, từ đó cũng  thể ảnh hưởng đến con cái họ,  nhà họ, thậm chí là ảnh hưởng đến bá tánh huyện Tĩnh Bình.
 
“Vả , các nàng  tâm tư như  cũng là bình thường. Nhà họ  ăn buôn bán, đột nhiên xuất hiện một đối thủ mạnh,   thể  hỏi thăm cho rõ ràng chứ? Cho dù là ,  cũng sẽ  .”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chẳng qua, sẽ  giống Phạm phu nhân như ,  qua   một hồi thế mà   quên mất mục đích của .
 
Xe ngựa khởi động  xa,  cổng lớn Phạm phủ, đám  Phạm phu nhân vẫn  ở đó, hồi lâu   tiếng nào.
 
Một hồi lâu, nàng mới thấp giọng lẩm bẩm: “Vừa  Thiệu phu nhân , các ngươi   thấy ? Nàng , họ đến là để xây dựng huyện Tĩnh Bình. Ta cảm thấy, huyện thành của chúng , tương lai   chừng thật sự sẽ  biến hóa lớn nghiêng trời lệch đất.” Mà những  chịu ảnh hưởng đầu tiên và  lợi nhất,   thể chính là nhóm  chúng  đây.
 
Phạm phu nhân hít sâu một , vội vàng xoay   tìm lão gia nhà .
 
Lúc Cố Vân Đông về đến nhà, trời   muộn. Trì Trì đang níu c.h.ặ.t t.a.y Thích ma ma, cứ một mực đòi  cửa, nhất quyết đòi  tìm nàng.
 
Bởi , nàng  xuống xe ngựa, liền bế bổng tiểu tử lên.
 
Trì Trì ngoảnh đầu , hưng phấn  thôi: “Nương, về nhà.”
 
“Được, về nhà.” Cố Vân Đông véo véo mũi ,  thả  xuống, nắm tay  chậm rãi   trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2904-tri-tri-da-no-hay-chua.html.]
 
Tiểu tử  chạy lên , nhưng  Cố Vân Đông kéo , chỉ  thể chậm rãi bước . Hắn bước chân  ngắn,  đến nhà chính thì mệt  đứt , giơ bàn tay nhỏ mũm mĩm lên lau mồ hôi.
 
Cố Vân Đông  đưa cho  một ly nước ấm, tiểu tử cầm lấy uống ừng ực một hớp lớn.
 
“Nương, cha hư.” Uống xong nước,  liền lập tức bắt đầu mách lẻo.
 
Cố Vân Đông kinh ngạc: “Cha con   hư?”
 
“Hừ, cha, cha,  cho, ăn.”
 
Thích ma ma ở một bên mỉm  giải thích: “Lão gia buổi trưa trở về, cùng tiểu thiếu gia  chung bàn ăn cơm. Tiểu thiếu gia ăn xong phần của ,  thèm mì sợi trong bát của lão gia, lão gia  cho ăn, còn đem đồ ăn vặt  bữa cơm của tiểu thiếu gia mang  mất.”
 
Trì Trì    gật gật cái đầu nhỏ: “ .”
 
Cố Vân Đông nhịn : “Vậy lúc đó con ăn no ?”
 
Trì Trì sửng sốt, đối với vấn đề của mẫu ,  cố gắng suy nghĩ, nhưng  nghĩ   lúc đó rốt cuộc   no  .
 
Vì thế  ngẩng đầu  về phía Thích ma ma: “Ma ma, no   no?”
 
Thích ma ma: “……” Chuyện    nên hỏi chính con ?
 
Nàng bày tỏ vẻ lực bất tòng tâm: “Ma ma cũng  .”
 
Trì Trì cau đôi mày nhỏ, khoanh tay , nghĩ đến mức đầu óc như  bốc khói.
 
Cố Vân Đông  định bảo  đừng nghĩ nữa, ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng  oang oang quen thuộc: “Tiểu thư, tiểu thư, chúng  trở về .”