Phạm Ỷ Lâm hừ lạnh một tiếng,  hỏi: “Vậy rốt cuộc biểu thẩm của ngươi   phận gì? Ngươi... Ngươi   đấy?”
 
Thái Việt  đột phá vòng vây của bọn họ, nhanh chân chạy thẳng  trong Phạm phủ.
 
Phạm Ỷ Lâm trừng mắt, vội vàng gọi những  khác: “Đuổi theo nó!”
 
Mấy  lập tức đuổi kịp, nhưng khi chạy đến chỗ  gác cổng,   dừng ,  chút  cam lòng hỏi: “Mẹ    chuyện   kẻ cướp bắt cóc ?”
 
Hắn   gì cũng là đại thiếu gia của Phạm phủ, lúc đó   bao nhiêu  vây xem,  còn thấy tiểu nhị của cửa hàng  chạy  báo tin.
 
Người gác cổng cung kính trả lời: “Hồi thiếu gia, tiểu nhị báo tin quả thực  tới, tiểu nhân  xong liền  bẩm báo lão gia. Lão gia  mang   cứu thiếu gia, còn  kịp thông báo cho phu nhân. Trên đường thiếu gia tới đây  gặp lão gia ?”
 
Phạm lão gia   con trai xảy  chuyện, căn bản  rảnh lo đến thê tử đang tụ hội cùng các phu nhân khác ở hậu viện, cứu  là quan trọng nhất. Huống chi, chuyện   cho phu nhân cũng  giúp  gì, chẳng qua chỉ  bà lo lắng suông mà thôi.
 
Phạm Ỷ Lâm   mới vỡ lẽ: “Chúng   gặp cha,  lẽ là  lệch đường .” Cha  sốt ruột cứu , khả năng   đường tắt, nhưng bọn họ bên   xe ngựa, tự nhiên   đường lớn.
 
Hắn căn dặn  gác cổng: “Ngươi gọi   báo tin cho cha , cứ  chúng  đều  ,  về nhà .”
 
“Vâng, thiếu gia.”
 
Người gác cổng chạy  gọi , Vinh Minh Học ngẩn ,  Phạm Ỷ Lâm: “Sao ngươi  hỏi , vị khách mà  ngươi mời hôm nay   phận gì?”
 
Phạm Ỷ Lâm vỗ trán: “Ta quên mất, thôi,  trong khắc .”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mấy  còn  tìm Thái Việt tính sổ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2896-sac-mat-pham-phu-nhan.html.]
 
Yến hội hôm nay của Phạm gia,  là ngắm hoa, nhưng kỳ thực đều là vài vị phu nhân, tiểu thư  quan hệ tương đối .
 
Phạm phu nhân còn  nắm rõ tính tình của Cố Vân Đông, tự nhiên  dám tùy tiện dẫn  lạ về nhà. Nếu  kẻ nào   mắt  năng lung tung, phạm  kiêng kỵ, chẳng  là sẽ liên lụy đến chính  ?
 
Cho nên  tới hôm nay cũng  nhiều lắm, nhưng yến hội   tinh tế.
 
Đám  Phạm Ỷ Lâm  những  đến đều là  quen, vả  các vị tiểu thư đều ở hậu viện, còn Cố Vân Đông và Phạm phu nhân thì đang  chuyện ở nhà chính, liền trực tiếp dẫn theo ba  Vinh Minh Học  thẳng qua đó.
 
Cố Vân Đông đang giới thiệu Thái Việt với  : “Đây là chất nhi (cháu) nhà , cùng chúng  đến huyện Tĩnh Bình. Tuy mới chín tuổi, nhưng cũng  là đồng sinh. Hiện giờ đang  sách ở huyện học,  , cũng là đồng môn với các công tử nhà mấy vị đấy.”
 
Phạm phu nhân  mặt lập tức nở nụ : “Thật ? Thái công tử  đầy mười tuổi  là đồng sinh, quả thực là thiên tư thông tuệ. Ỷ Lâm nhà chúng  năm  mới thi đậu, vốn chậm chạp. Nếu con cùng Ỷ Lâm nhà  là đồng môn,   cứ thường xuyên đến chơi. Huyện thành  nó quen thuộc lắm,    , cứ bảo nó dẫn con .”
 
“Đa tạ phu nhân.”
 
Phạm phu nhân  nó  vui vẻ, bà  Thiệu phu nhân là từ kinh thành tới, vị Thái công tử  chắc hẳn cũng  sách ở kinh thành, tuổi còn nhỏ mà  trầm  như , con trai  qua  với nó nhiều tự nhiên sẽ  chỗ .
 
Đám  Phạm Ỷ Lâm  ,  lúc  thấy cảnh tượng .
 
Hắn cảm giác ánh mắt    Thái Việt đang sáng lên, khiến lông tơ   cũng  dựng .
 
Hắn bước  ngạch cửa nhà chính: “Mẹ.”
 
Phạm phu nhân ngẩng đầu,  thấy bọn họ, nụ   mặt đột nhiên tắt ngóm, nháy mắt sa sầm xuống, tốc độ  đổi sắc mặt  khiến Phạm Ỷ Lâm bất giác thấy lạnh sống lưng.