Thái Việt tuy  lui sốt, Cố Vân Đông vẫn bảo nó ở trong phòng nghỉ ngơi, tạm thời  cần đến huyện học, chờ   hồi phục   sách cũng  muộn.
 
Bất kể  thế nào, trạng thái tinh thần của nó hiện giờ   giống , tóm  là chuyện .
 
Cố Vân Đông   khỏi phòng Thái Việt, lúc  mới  sắp xếp  đống đồ gửi từ kinh thành tới.
 
Đồ vật quá nhiều, bọn họ mấy ngày nữa là  chuẩn  dọn đến hậu viện huyện nha ở, cho nên những thứ  thể dời  qua huyện nha, liền dọn qua .
 
Sắp xếp đồ đạc xong, Cố Vân Đông còn   thư cho bọn họ, còn  chuẩn  quà đáp lễ, để mấy vị tiêu sư  hộ tống mang về.
 
Chỉ là còn  đợi nàng động bút  thư, Quách Nghị  cầm một tấm thiệp chạy .
 
“Phu nhân, Phạm phủ gửi thiệp mời cho ngài.”
 
Cố Vân Đông dừng , nhận lấy tấm thiệp, “Phạm phủ?”
 
Nàng mở  xem, thiệp là do Phạm gia đương gia phu nhân gửi,  là mời nàng ngày mai đến phủ  khách, uống  ngắm hoa. Cũng là một vài thú tiêu khiển giữa các phu nhân nhà giàu, hy vọng nàng  thể đến.
 
“Phạm phủ , chẳng  là nhà của Phạm Ỷ Lâm ? Hôm qua  mới xử lý bọn họ, hôm nay liền gửi thiệp cho . Chẳng lẽ lời của Tào phu tử hôm qua   tác dụng, Phạm Ỷ Lâm trở về vẫn mách lẻo, cho nên cha    tìm  tính sổ?”
 
Thời gian trùng hợp đến mức  Cố Vân Đông  nghĩ nhiều cũng  .
 
Liễu Diệp  bên cạnh  chuyện xảy  ngày hôm qua,    chút lo lắng: “Phu nhân  từ chối  ạ?”
 
“Không,  mà từ chối, bọn họ chẳng  sẽ cho rằng  sợ họ ? Vậy uy nghiêm phu tử  của  để ở ? Uống  ngắm hoa thôi mà,  xem thử cũng , cũng   yến hội ở huyện Tĩnh Bình  là dạng gì.”
 
Nàng đưa thiệp mời cho Liễu Diệp,  với Quách Nghị: “Ngươi  trả lời  đưa thiệp,   ngày mai nhất định đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2890-pham-gia-moi.html.]
 
“Vâng, phu nhân.” Quách Nghị vội vàng rời .
 
Cố Vân Đông tiếp tục bận rộn, nếu ngày mai   ngoài,   nhanh chóng nhân hôm nay  xong việc, ít nhất   xong thư . Còn quà đáp lễ, cái  thì  thể qua loa, vẫn là chờ  khi tham gia yến hội xong,  dạo  đường, cẩn thận chọn lựa mới .
 
Cũng may nàng  cần giống như Vân Thư và Khả Khả,  dông dài.
 
Nàng đơn giản  về cuộc sống  khi đến đây,  đó đính kèm bức họa một nhà ba ,  bắt móng vuốt của Trì Trì, in  nhiều dấu tay nhỏ lên giấy,  là thư gửi  nhà  xong.
 
Còn thư hồi âm cho những  khác,  càng đơn giản,  vài câu ngắn gọn nhét  phong thư, Cố Vân Đông cuối cùng cũng thở phào một .
 
Nàng sảng khoái ôm Trì Trì, đứa bé vẫn còn thòm thèm  in dấu tay,  khỏi cửa, ai ngờ  mới bước  khỏi thư phòng liền thấy Thái Việt.
 
“Sao con   đây? Con  mới lui sốt,  ở trong phòng nghỉ ngơi cho ,  còn chạy đến đây?”
 
Thái Việt vẫn còn mệt lả,   vội : “Con   nhà Phạm  gửi thiệp cho thẩm, mời thẩm ngày mai đến  khách. Con lo lắng Phạm gia tìm ngài gây phiền phức, thẩm thẩm, ngày mai qua đó, ngài mang con theo với.”
 
“ mà con...”
 
“Con đỡ nhiều , ngày mai  là ngày nghỉ (nghỉ tắm gội), con  thể  cùng thẩm. Con tuy thấp cổ bé họng, nhưng  đây chung sống với Phạm  bọn họ cũng  tệ,  lẽ còn  chút tác dụng.”
 
Cố Vân Đông bất đắc dĩ: “Con sợ   sẽ  thiệt thòi ?”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thái Việt cúi đầu, nghĩ đến bản lĩnh của biểu thẩm, dường như, xác thực là   thiệt thòi nổi.
 
Cố Vân Đông  : “Bất quá hiếm khi con  tấm lòng hiếu thảo ,  liền mang con . Nói , từ khi con  huyện học, vẫn  đến nhà các đồng môn khác  khách đúng ?”