Cố Vân Đông liền hoang mang, “Này là ? Chúng   rời kinh thành,  từng  một  mang thai, sinh con hết .”
 
Làm như thể lúc  ở kinh thành  cản trở các nàng  bằng.
 
Nhìn xem,  chỉ Cát thị, Nghiêm Nhã mang thai, ngay cả Thẩm Tư Điềm cũng . Đồng An và nàng thành  cũng  hai năm rưỡi,   mãi  thấy động tĩnh, hiện giờ cũng  .
 
Thiệu Thanh Viễn mím môi , cúi đầu  Trì Trì một cái, : “Có lẽ, là thấy nàng sinh  một cục cưng đáng yêu như , cho nên bọn họ trong lòng hâm mộ, cũng  sinh một đứa chăng?”
 
Y cũng  dám , lúc Vân Đông còn ở kinh thành, mấy  đó đều lấy nàng  trung tâm, thường xuyên qua tìm nàng  chuyện, xin ý kiến. Sau khi xin ý kiến xong trở về luôn trở nên ý chí chiến đấu sục sôi, tinh thần gấp trăm , tự tìm  nhiều việc để , như  mới  đến nỗi trở nên trống rỗng nhàm chán.
 
Bận rộn như , ban đêm luôn mệt đến mức ngủ  , cuộc sống vợ chồng ... ít nhiều vẫn  chút ảnh hưởng.
 
 Cố Vân Đông cảm thấy lý do Thiệu Thanh Viễn  lúc    đạo lý,  khi bọn họ rời kinh thành, Trì Trì  mấy nàng tranh  bế  lòng, đều  nỡ buông tay.
 
Bất quá đây đều là chuyện vui, Cố Vân Đông vẫn  mừng cho các nàng.
 
Còn  thư của lão phu nhân Hầu phủ, trong thư  về chuyện Bạch Hàng, Thiệu Âm bọn họ rời kinh thành, còn  tin tức từ phủ Linh Châu gửi tới, Bạch Ung qua một thời gian nữa dường như  tới kinh thành, để gặp mặt thông gia.
 
Lại  về chuyện của Dương Hạc và Thiệu tam tiểu thư, Dương Hạc  thi đậu tú tài, đang định  kinh cầu . Lão phu nhân cân nhắc qua, thấy rằng hôn sự   tệ, đặc biệt là trong tình huống cả hai bên đều  ý.
 
Cho nên nếu   gì bất ngờ, hai  sẽ thành  trong năm nay hoặc là sang năm.
 
Phía  còn  thư của Dễ Tử Lam, gã    gì khác, chỉ  tán dương hành động của Vân Thư ở Quốc Tử Giám, còn  bảo nó yên tâm, dù  gây họa gì, cũng   ở phía  chống đỡ,  thành vấn đề.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2888-thu-cua-khieu-khieu-gui-tri-tri.html.]
Cái lòng  Tư Mã Chiêu , cứ  như nàng    bằng.
 
Cố Vân Đông lắc đầu, "chậc" một tiếng, cuối cùng phát hiện bên  còn đè một phong thư.
 
Lấy  xem, là của Cố tiểu thúc.
 
Tiểu thúc   nhiều, chỉ  xưởng họa bản mà ông và Trịnh  hợp tác  ăn hiệu quả  tệ, chẳng những kiếm  một khoản bạc, mà loại thoại bản hình thức  ở kinh thành càng là nhanh chóng thịnh hành.
 
Gần đây ông   linh cảm,  một quyển họa bản cho trẻ em, bên trong   ít chi tiết tham khảo từ lời  ngây ngô của Khiếu Khiếu, vô cùng thú vị. Còn gửi cho Cố Vân Đông bọn họ một quyển, hẳn là đặt chung với những món quà khác gửi cùng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Tờ giấy  thư cuối cùng,  hình Khiếu Khiếu dùng bút lông vẽ nguệch ngoạc, bên cạnh Cố Tiểu Khê ghi chú một câu: "Thư gửi Trì Trì."
 
Cố Vân Đông đưa tờ giấy  cho Trì Trì, “Tiểu cữu cữu Khiếu Khiếu của con  cho con đó, mong là con xem hiểu.”
 
Trì Trì nghiêng đầu, rốt cuộc cũng thả lỏng cánh tay đang khoanh  ngực,  bảo vệ "thịt thịt" mệt quá , cuối cùng cũng  thể buông .
 
Hắn nhận lấy tờ giấy,  qua  ,  hiểu gì, dùng sức một cái, tờ giấy liền  xé  đôi.
 
Có lẽ là tìm thấy thú vui,  tiếng ‘xoẹt xoẹt’ cảm thấy đặc biệt êm tai, ném  một nửa, hai tay  cầm nửa  xé tiếp.
 
Thiệu Thanh Viễn vội vàng bắt lấy tay , “Không  xé nữa, bằng  tiểu cữu cữu của con  sẽ  đó.”
 
Trì Trì cố gắng giãy giụa một chút,  giãy  , đáng thương  y, “Ta ...”