Cố Vân Đông  còn thái độ  chuyện tử tế với bọn họ như  nữa, trực tiếp cầm lấy cây thước rơi  đất, quất mạnh lên vách tường, : “Ta  cần  các ngươi  vui  ,  ý kiến  thành kiến gì với nữ phu tử, đó đều là chuyện của các ngươi. Hiện tại,  chính là phu tử họa nghệ của các ngươi, thích học thì học,   học cũng  ngoan ngoãn  yên cho .”
 
Nàng  lạnh một tiếng, quét mắt một vòng: “Ngồi ngay ngắn  cho , nếu ai còn dám  thêm một câu, còn dám hạ thấp nữ tử, thì đừng trách   khách khí.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Đám học sinh bên   khỏi nuốt nước miếng, mấy kẻ nhát gan càng rụt cả cổ .
 
Cố Vân Đông hừ lạnh một tiếng, đang định bảo  khiêng cái bàn  , đổi một cái khác tới.
 
Không ngờ Phạm Ỷ Lâm  ở hàng đầu đột nhiên  dậy, cũng nghiêm mặt : “Cố phu tử, đây là ý gì? Ngài dùng bạo lực  hỏng bàn ghế giảng đường như , là  uy h.i.ế.p chúng  ? Nếu chúng   , ngài định  khách khí với chúng  thế nào, động thủ đ.á.n.h chúng  một trận ?”
 
Có   đầu, những học sinh khác vốn đang  dọa sợ cũng lập tức phản ứng .
 
 , nàng  thể đạp gãy bàn học thì  ? Bọn họ cũng    từng thấy qua  như ?
 
Nhà bọn họ cũng  hộ vệ, những  đó đều  thể  .
 
Nữ nhân  cũng chỉ là hù dọa bọn họ mà thôi, nơi đây chính là huyện học, nàng chẳng qua chỉ là một nữ tử, lẽ nào thật sự dám động thủ?
 
Nghĩ , từng  đều  dậy,  vẻ  chịu phục.
 
Cố Vân Đông  về phía Phạm Ỷ Lâm đang dẫn đầu, hỏi: “Cho nên, ngươi vẫn   ý định  giảng bài,  ?”
 
“Phải, buổi học  chúng  sẽ  . Chúng  bây giờ sẽ  tìm giáo dụ đại nhân, nếu ông  vẫn cố chấp  mời ngài  phu tử huyện học,  thì cái huyện học  chúng   học cũng chẳng . Đến lúc đó xem giáo dụ đại nhân rốt cuộc là  về phía chúng ,  là  về phía ngài.”
 
Phạm Ỷ Lâm  chút sợ hãi,  dậy  tới,   ngay  cái bàn vỡ, cũng   mặt Cố Vân Đông,  hất cằm  lạnh : “Làm vỡ cái bàn thì thế nào? Ta bây giờ  , lẽ nào ngài còn  thể cản  chúng  chắc?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2874-co-van-dong-day-do-hoc-sinh.html.]
 
“ thế, ngài  cản chúng , trừ phi đ.á.n.h ngã hết chúng .”
 
Đám con nhà giàu lấy Phạm Ỷ Lâm  đầu lĩnh  phía , từng  đều bước lên theo, ngẩng đầu khinh thường đối diện Cố Vân Đông.
 
Người  bật : “Nói  mới nhớ,  lâu lắm    ai đưa  yêu cầu kỳ quái như  với . Nếu các ngươi  thành tâm thành ý như thế,     nỡ phụ lòng kỳ vọng của các ngươi chứ?  ?”
 
Phạm Ỷ Lâm nhíu mày, xoay  liền   ngoài.
 
Tay Cố Vân Đông đột nhiên vươn , cây thước liền chặn ngay  mặt .
 
Phạm Ỷ Lâm  lạnh một tiếng, gạt cây thước , sải bước  khỏi giảng đường.
 
Đám học sinh  lưng  thấy , cũng ào ào đuổi theo.
 
Cố Vân Đông cứ  nguyên tại chỗ, Thái Việt ở phía  lo lắng  theo, đám  Triệu Cảnh cũng  , nhất thời     .
 
Mắt thấy đám  Phạm Ỷ Lâm   hết ngoài cửa, Thái Việt rốt cuộc  nhịn  nữa, chỉ là nó  định  lên, Cố Vân Đông  đột ngột xoay , sải bước   ngoài.
 
“Phạm Ỷ Lâm.” Nàng  ở cửa gọi một tiếng.
 
Hắn  đầu : “Bất kể ngài  thế nào,  đều sẽ  đồng ý để một nữ phu tử đến dạy chúng .”
 
“Ngươi nghĩ nhiều ,  chỉ là   phụ lòng kỳ vọng của các ngươi mà thôi.”
 
Nói xong, nàng nhoáng  một cái, những  khác còn  kịp  hồn, cây thước trong tay Cố Vân Đông  quất mạnh lên lưng Phạm Ỷ Lâm.