Lời Cố Vân Đông  dứt, đám học sinh ở đây ai nấy đều trợn to hai mắt, vẻ mặt như  nứt .
 
Rất ,  khiếp sợ,  bất ngờ.
 
Cố Vân Đông đặt giá vẽ xuống, mở miệng : “Ta họ Cố, các ngươi  thể gọi  là Cố phu tử, ...”
 
“Đùa cái gì ?” Bên  bỗng nhiên    lên, sắc mặt tái mét  nàng: “Ngươi là phu tử đến dạy chúng  họa nghệ?”
 
“Không sai.”
 
“Ngươi là nữ nhân!!”
 
Cố Vân Đông gật đầu mỉm : “Điểm   rõ ràng mà.”
 
“Nữ tử   thể  phu tử của chúng ?”
 
Cố Vân Đông tiếp tục mỉm : “Vì    thể? Cổ nhân  câu, ba  đồng hành, ắt   là thầy . Tại hạ bất tài, những phương diện khác  lẽ  bằng các vị, nhưng về phương diện họa nghệ thì cũng tạm gọi là  chút tài mọn, ví như vẽ than, dạy các vị vẫn là dư dả. Ta tuy là nữ tử, nhưng từ xưa đến nay, nữ tử  tài học cũng  ít, ví như...”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Hoang đường.” Phía    vài học sinh quát lớn: “Có tài học thì thế nào? Ngươi  bản lĩnh đó, thì   nhà cao cửa rộng dạy dỗ mấy vị tiểu thư phú quý  , đến huyện học xem náo nhiệt gì? Chúng  đều là  tương lai  tham gia khoa cử,  ngươi dạy họa nghệ, truyền  ngoài chính là trò  cho thiên hạ.”
 
“ thế, giáo dụ đại nhân rốt cuộc nghĩ thế nào,  mà  tìm một vị nữ tử đến dạy chúng , đúng là xưa nay  từng  thấy.”
 
“Thảo nào hôm qua Tào phu tử  chuyện kỳ kỳ, cứ một mực  nữ tử tài hoa hơn   ,  coi trọng thế nào, còn hỏi chúng  nếu gặp  tình huống  thì sẽ  . Thì  là thế, thì  là thế .”
 
Cố Vân Đông chậm rãi thở  một , bình tĩnh, bình tĩnh, những chuyện  đều là bình thường,  sớm chuẩn  tâm lý .
 
Một đám nhóc con cái gì cũng  hiểu,  phản ứng  cũng  thể lý giải, từ từ  là .
 
Cố Vân Đông  cao giọng: “Mọi việc đều  ngoại lệ mà, giáo dụ bọn họ   quyết định như , thì khẳng định là  trải qua suy nghĩ kỹ càng, ông  cũng khẳng định ...”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2873-phan-doi-co-van-dong.html.]
Phía  vẫn ồn ào huyên náo,  ai  Cố Vân Đông  chuyện.
 
“Tóm  việc  thật quá đáng,  phản đối,    tìm giáo dụ đại nhân  cho rõ ràng, huyện học   là nơi ông   thể  xằng  bậy.”
 
“Ta vốn cho rằng đuổi  một Lưu huấn đạo, xử phạt đám  Lý Năng, huyện học rốt cuộc  thể trở  quỹ đạo, dạy học cho . Ai ngờ lúc  mới  mấy ngày,  đột nhiên   một chuyện như .”
 
Cố Vân Đông thở  một , cố gắng cất cao giọng  nữa: “Ta  là giáo dụ đại nhân nếu  khẳng định ...”
 
“Mấy  chúng  thương lượng một chút, xem nên  với phu tử thế nào.”
 
Cố Vân Đông: “Ông  nếu  khẳng định ...”
 
“Nếu giáo dụ đại nhân  coi chúng   gì, thì cái huyện học   học cũng chẳng .”
 
Gân xanh  thái dương Cố Vân Đông   nổi lên: “Ông  nếu  khẳng định...”
 
“ thế, chúng  về tự mời một phu tử riêng, cũng   là mời  nổi.”
 
Cố Vân Đông bỏ cuộc, nàng chậm rãi nhấc chân lên.
 
‘Rầm’ một tiếng, thế giới lập tức yên tĩnh.
 
Nhóc con cái nỗi gì, Vân Thư lúc nhỏ hơn bọn họ mười mấy tuổi  hiểu chuyện , cái đám  chẳng  cái thứ gì sất,  hiểu cái gì gọi là   khác  chuyện  hả?
 
Cố Vân Đông ngẩng đầu, thổi lọn tóc rơi xuống bên thái dương,  về phía đám  đang trợn mắt há mồm bên  bục giảng: “Nói xong hết ? Giờ đến lượt    ?”
 
Đám học sinh bên   khỏi nuốt nước miếng, tất cả đều hoảng sợ  cái bàn học  sập gãy.
 
Ngay  đó, bọn họ chậm rãi ngẩng đầu, đối diện với khuôn mặt  chút biểu cảm của Cố Vân Đông.