“Hôm nay là ngày  khởi công động thổ,  chuẩn  chút hoa quả thức ăn,  phiền thôn trưởng giúp  chia cho dân làng,   cùng  náo nhiệt một chút.” Cố Vân Đông từ trong tay Hồng Diệp phía  nhận một cái tay nải, mở  cho Tạ thôn trưởng xem.
 
Đồng Thủy Đào  núi còn  trở về, mấy ngày nay liền để Hồng Diệp  theo bên cạnh  việc.
 
Tạ thôn trưởng  nhận lấy   , “Cố chủ nhân khách khí .”
 
Ông  liếc  đồ vật bên trong bọc, bên trong để một ít hạt dưa, đậu phộng, long nhãn, táo đỏ linh tinh, đây đều là đồ , giống như  trong thôn bọn họ, trừ bỏ lễ tết, ngày thường thật đúng là  mấy ai nỡ mua mấy thứ đồ ăn vặt .
 
Vị Cố chủ nhân , đừng  tuổi còn trẻ,  là    đối nhân xử thế. Cho các thôn dân một ít chỗ ,  cho bọn họ thấy  thực lực của nàng, lúc bọn họ khởi công cũng sẽ   ai gây rối, cho dù , cũng sẽ   khác ngăn cản.
 
Tạ thôn trưởng gọi  nhà  qua,  tiên bốc một ít cho mấy đứa trẻ con hôm nay đến chơi. Sau đó mới chia cho những  khác.
 
Quả nhiên, những   ăn vặt đều nhịn    hưng phấn nhỏ giọng  chuyện với .
 
“Vị phu nhân  là  hào phóng, lúc  mới  khởi công  cho nhiều thứ  như . Mai mốt cất nóc, khẳng định còn  nữa.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
“Ngươi chỉ  tơ tưởng mấy cái .”
 
“Không tơ tưởng mấy cái  thì tơ tưởng cái gì?”
 
“Các  tầm mắt quá hạn hẹp, các  nghĩ xem, cái xưởng  xây xong, chủ nhân khẳng định  tuyển . Chúng  đều là  thôn Đại Khê, mai mốt tuyển  khẳng định sẽ chọn từ trong thôn chúng . Chủ nhân hào phóng như , tương lai tiền công khẳng định cũng  thấp.”
 
“Sao ngươi    sẽ chọn từ thôn chúng ? Nói  chừng bọn họ vốn dĩ     việc , hơn nữa chúng  cũng   xưởng   gì, chúng     thì   bây giờ?”
 
“Ngươi ngốc , nếu  tuyển  từ chỗ chúng , thôn trưởng  thể tận tâm tận lực bận  bận  như  ? Cho nên á, chúng   nhất là cầu nguyện cái xưởng  bình bình an an xây xong, thuận thuận lợi lợi  ăn, chúng  khẳng định  thể  theo hưởng lây.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2853-trinh-tieu-tung-tro-ve.html.]
“Nói  lý.”
 
Bên tai đều là thanh âm nghị luận sôi nổi, Tạ thôn trưởng  một vòng xong,   lòng, một  nữa trở  bên cạnh Cố Vân Đông.
 
Cố Vân Đông đang cùng Mao Dũng  chuyện, hai  đang tại chỗ phác thảo thảo luận nên khởi công như thế nào.
 
Tạ thôn trưởng chờ đến khi bọn họ  xong, mới  hỏi, “Cố chủ nhân, bà xem cái xưởng  khi nào thì bắt đầu chính thức xây lên?”
 
“Ta hai ngày nay đang vẽ bản vẽ, chờ đem kết cấu vẽ xong, là  thể động thủ.” Nàng  kinh nghiệm, cho nên lúc vẽ cũng  thuận tay, chỉ là diện tích    lớn, vẽ xong cần thời gian.
 
Tạ thôn trưởng   gật gật đầu, “Chủ nhân nếu  chỗ nào cần hỗ trợ, cứ việc căn dặn một tiếng.”
 
“Ta sẽ  cùng thôn trưởng khách khí .”
 
Cơm trưa dùng ở nhà Tạ thôn trưởng, Cố Vân Đông tự mang theo thịt,  nhà Tạ thôn trưởng vui mừng hớn hở đem  bộ thịt đều , bọn Cố Vân Đông ăn  hết, phần còn  đều để ở Tạ gia.
 
Buổi chiều Cố Vân Đông liền trở về, nàng thật sự  bận.
 
Huyện nha  lẽ cũng trong hai ngày  là   tu sửa xong, nàng còn  kiểm tra một , phát tiền công cho bọn họ.
 
Hơn nữa còn việc vẽ bản vẽ, càng   thời gian trì hoãn.
 
Ngay lúc nàng trở  huyện nha, mấy  Trình Tiểu Tùng cũng  vặn từ phủ thành trở về.
 
Đã đụng mặt , Cố Vân Đông tự nhiên  hỏi kết quả. Nàng thấy Trình Tiểu Tùng tuy trông gầy yếu tiều tụy, nhưng trong ánh mắt  lóe lên ánh sáng, nghĩ đến kết quả là .