Tào phu tử vẽ  chậm, Cố Vân Đông chờ đến mức  chút mất kiên nhẫn, dắt con trai  cửa  dạo một lát   , ông  mới vẽ xong nghiên mực  bàn dùng  vật tham chiếu.
 
Có lẽ là  quen với loại họa pháp , cho nên bức họa thể hiện , vẫn  gần với kiểu tranh thủy mặc.
 
Cố Vân Đông xem xong, nhất thời   nên bắt đầu chỉ đạo từ .
 
Quả nhiên, phu tử của huyện học Tĩnh Bình, vẫn  chênh lệch so với phu tử của thư viện Thiên Hải.
 
Nàng nghĩ nghĩ, đặt con trai xuống đất, để  vịn  ghế, “Trì Trì, con  ở đây, mẫu  vẽ cho con một bức họa  ?”
 
Trì Trì   Cố Vân Đông vẽ  nhiều , từ nhỏ đến lớn, mỗi tháng đều .
 
Hiện giờ tranh vẽ   tích góp  một chồng dày, đặt trong  gian của Cố Vân Đông.
 
Cho nên    vẽ ,  nhóc theo phản xạ  điều kiện  im  nhúc nhích.
 
Cố Vân Đông bật ,  với Tào phu tử bên cạnh, “Phiền ông trông chừng thằng bé giúp  một chút.”
 
“... Được, .” Việc   chút  khó ông  , ông    trông trẻ con.
 
Cố Vân Đông  cúi đầu bắt đầu vẽ, thỉnh thoảng ngẩng đầu  con trai một chút.
 
Trì Trì  từ bên trái ghế chuyển sang bên , rốt cuộc tuổi còn nhỏ,    thể thật sự  im  nhúc nhích,   cố gắng hết sức để duy trì trạng thái  mỹ nhất của  .
 
Cũng may Cố Vân Đông  bắt buộc, bộ dạng của con trai  sớm khắc sâu trong đầu, nàng chỉ cần một vật tham chiếu mà thôi.
 
Trì Trì  nhanh   Tào phu tử bế  lên ghế, trong lòng ôm một quả táo lớn, cúi đầu chuyên tâm gặm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2849-co-van-dong-ve-tri-tri.html.]
Cố Vân Đông vẽ  nhanh, Tào phu tử vì trong lòng đang ôm một đứa trẻ nên  tiện qua xem, vị huấn đạo còn  trong phòng cũng  tò mò   lưng Cố Vân Đông,  đứa trẻ sống động như thật  giấy mà mắt sáng lên.
 
Chờ đến khi Cố Vân Đông buông bút,  lòng ngắm , bên cạnh liền truyền đến vài tiếng kinh hô.
 
Nàng ngẩn ,  đầu  liền thấy  chỉ  vị huấn đạo  ở đó, mà mấy  Thiệu Thanh Viễn cũng  trở .
 
Trừ Thiệu Thanh Viễn đang mỉm   , ba  còn  đều  vẻ mặt khiếp sợ.
 
Ngay cả Tào phu tử đang cẩn thận ôm Trì Trì,  bộ tâm trí đều đặt   đứa trẻ cũng  khỏi  về phía biểu cảm  mặt bọn họ —— đây là  xảy  chuyện gì?
 
Cũng may lúc  Thiệu Thanh Viễn  bế đứa trẻ qua, Tào phu tử lúc  mới thở phào nhẹ nhõm,  dậy  về phía bức họa  bàn.
 
Sau đó đột nhiên trợn to hai mắt,   bức họa,  ngẩng đầu   Trì Trì,    bức họa.
 
Thật sự... giống hệt .
 
Sao  thể giống đến ?
 
Tào phu tử   gì đó, nhưng động tác của Sầm Lan  nhanh hơn, trực tiếp tiến lên, kinh hỉ hỏi, “Phu nhân, ngài, ngài học vẽ than từ  nào ? Giống quá. Ngài   đó thôi, mấy ngày   và đồng môn còn đang thảo luận về loại họa pháp , nhưng   vẫn  nắm  phương pháp, cũng   là sai ở ,   phu nhân  thể chỉ điểm một chút ?”
 
Cố Vân Đông kinh ngạc  về phía , vị Sầm cử nhân  đúng là   để ý đến thành kiến thế tục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Mặc dù   ông  khen Tào phu tử  chuyện thông suốt, nhưng vẫn    sâu trong nội tâm ông  đối với nữ tử vẫn giữ thái độ cao hơn  khác.
 
Sầm Lan  đề nghị trực tiếp dạy ??
 
   nhanh  lắc đầu, nhíu mày , “Không , như   . Nam nữ hữu biệt, phu nhân nếu đơn độc chỉ đạo , e là sẽ       . Hay là như vầy, phu nhân cứ ở huyện học  nhận một chức danh,  một nữ phu tử, chuyên dạy học trò vẽ than, bọn  cũng  thể nhân cơ hội học hỏi một chút, thế nào?”