Ngay cả Trì Trì,   cái tên quen thuộc, cũng hưng phấn  rộ lên, mặc dù    hiểu lắm.
 
Cố Vân Đông sờ sờ đầu , ánh mắt  về phía giảng đường một  nữa trở nên dịu dàng.
 
Thật ,  sự dẫn dắt của phu quân nàng, huyện Tĩnh Bình đang ngày càng  lên.
 
“Ta thấy vị Chu phu tử  dường như   tinh thần,   là  bệnh ?”
 
Tào phu tử  theo tầm mắt của nàng, mày nhíu chặt , hừ , “Ông   , chính là quá coi trọng bản  , lúc  huyện học đang trong thời kỳ khó khăn, phát  nổi học bổng, ông  liền cáo bệnh ở nhà,  chậm trễ việc học của học sinh. Hiện giờ huyện học  trở  quỹ đạo, ông  tuy   , nhưng giáo dụ vẫn trừng phạt ông . Vốn dĩ ông  dạy đều là môn chính, bây giờ  giảng môn phụ.”
 
Cố Vân Đông hiểu ,  cách khác là trong lục nghệ, vị Chu phu tử  vốn dĩ dạy các môn như b.ắ.n cung, thư pháp, toán học. Bây giờ  lẽ là dạy các môn giáo d.ụ.c phẩm đức như lễ, nhạc.
 
Trách   cả  trông vô cùng chán nản.
 
Tào phu tử   lắc đầu, “Người  phu tử, dạy học và giáo d.ụ.c là chức trách. Cho dù   học bổng, trong nhà khó khăn, cùng lắm thì tìm đường khác,  gì  chuyện chiếm vị trí    cáo bệnh  đến? Làm như  ảnh hưởng đến các học sinh lớn đến mức nào, chẳng lẽ ông   rõ ?”
 
“Ông đúng là  thông suốt.”
 
Tào phu tử lắc đầu, “Hổ thẹn.” Ông   thấu thì thế nào? Chẳng  cũng bất lực xoay chuyển tình thế, chỉ  thể trơ mắt  Lưu huấn đạo bọn họ tác oai tác quái. Điều duy nhất  thể , chẳng qua cũng chỉ là dốc hết sức , đem tri thức truyền thụ cho học sinh.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông   Chu phu tử  hai cái, lúc   học sinh  vặn buông bút, cầm một tờ giấy  lên cho vị Chu phu tử  xem.
 
Người  lúc  mới  thẳng , cầm giấy, cúi mắt nhận xét.
 
Cố Vân Đông mắt sắc,  thấy  tờ giấy   là một bức họa, lập tức nghĩ tới bức họa trong tay Doãn bộ đầu lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2848-ve-tranh.html.]
 
Nàng im lặng một lát,  đầu hỏi Tào phu tử, “Các ông  dạy vẽ than ?”
 
Tào phu tử sửng sốt, “Vẽ than...” Ông  dừng một chút,   một tiếng hổ thẹn, “Loại họa pháp ,  và Chu phu tử cũng từng thảo luận qua, cũng thử vẽ qua, chỉ là luôn cảm thấy  đúng. Có lẽ, là chúng    thiên phú về phương diện , vẽ  , tự nhiên cũng  thể dạy cho học sinh.”
 
Cố Vân Đông cảm thấy trạng thái của bọn họ lúc ,  chút giống các phu tử ở thư viện Thiên Hải lúc . Tự  nghiên cứu, nhưng  vài chỗ  nắm  trọng điểm. Mà bọn họ    họa sĩ  thiên phú, tự nhiên cảm thấy  đúng.
 
Cố Vân Đông bế con trai lên, “Vừa     một chút về vẽ than,   Tào phu tử  thể vẽ một bức cho  xem ?”
 
Tào phu tử sững sờ, “Phu nhân ??”
 
“Ừm.”
 
Tào phu tử  nhíu mày,  thật, nếu đối phương   là phu nhân huyện lệnh, ông  sẽ  để ý đến lời  của nàng.
 
Thôi, coi như nể mặt huyện lệnh đại nhân, vẽ một bức thì vẽ một bức .
 
“Phu nhân mời bên .”
 
Các phu tử cũng  phòng sách riêng của , trừ giáo dụ là  một thư phòng riêng, thì hai vị huấn đạo và hai vị phu tử, đều ở chung một văn phòng.
 
Sau khi Tào phu tử dẫn bọn họ  văn phòng, Cố Vân Đông phát hiện đây chính là nơi giáo dụ và bọn họ gặp mặt lúc nãy, nhưng lúc  ba  họ đều   ở đây, chỉ  một vị huấn đạo khác đang ở đó.
 
Tào phu tử chào hỏi vị huấn đạo ,  mời Cố Vân Đông  một bên, bắt đầu cầm bút vẽ.