Vệ thị  xong, liền chuẩn  nhấc chân  tiếp  trong.
 
Ai ngờ  mới bước  một bước, liền  Cố Vân Đông : “Chờ một chút.”
 
“Sao ?” Đoạn Khiêm dừng ,  lẽ   ai bám theo nữa?
 
Cố Vân Đông chậm rãi từ trong tay áo lấy  một quyển sách, tươi  rạng rỡ  đến  mặt Đoạn Khiêm: “Quyển sách    xem qua , đặc biệt là xem kỹ mấy hình vẽ bên trong.”
 
“Hình vẽ gì?”
 
“Chính là mấy loại thảo d.ư.ợ.c  nè,   nhớ kỹ một chút. Trong lúc cẩn thận  đường, thì để ý giúp  xem ven đường  mấy loại thảo d.ư.ợ.c  . Nếu thấy loại nào tương tự hoặc  chắc chắn, thì cứ gọi . Chúng   nhiều thời gian, cứ  từ từ,  vội.” Nàng vốn  nhạy bén với thảo dược, cũng  nhớ hết .
 
Cũng may    núi  đông,  câu gọi là  đông sức mạnh lớn mà.
 
Cơ hội hiếm ,  thể bỏ lỡ.
 
Đoạn Khiêm  thể tin  mà trừng lớn mắt. Hắn tự nhủ, bảo  mà cô   hăng hái đòi theo  núi như , thì  là nhắm trúng đám nhân thủ mà  mang theo. Lại còn chuẩn  đầy đủ, ngay cả hình ảnh cũng .
 
Cố Vân Đông đưa sách cho Đoạn Khiêm, bảo  chuyền tay cho từng  xem.
 
Các hộ vệ phía  Đoạn Khiêm đều lộ vẻ mặt cạn lời, nhưng thấy thiếu gia nhà    gì thêm, cũng đành  hết sức chăm chú xem qua một lượt.
 
Tuy rằng  thể nhớ   ít, nhưng một vài loại d.ư.ợ.c liệu bản  nó  mọc  kỳ quái,   thật sự  thể phát hiện  vài cây.
 
Dược liệu, nếu đủ hiếm và quý, thì cũng là thứ khiến   tranh giành.
 
Cố Vân Đông  bỏ sót một ai, ngay cả Vệ thị và Tạ Chi cũng  xem.
 
Ai ngờ Vệ thị xem xong, thật sự kêu lên một tiếng “Ủa”,  : “Cái   hình như  thấy qua .”
 
Trịnh Tuyền Thủy đang  bên cạnh bà,   mắt sáng lên, kích động hỏi: “Thím thấy nó ở  ạ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2832-muc-dich-that-su.html.]
“Ở gần nhà  đẻ , cách  xa  một con suối nhỏ. Ta cũng    nhận nhầm ,   về đó xác nhận  mới .”
 
“Không thành vấn đề, chúng  đến đó xem là  ngay.”
 
Cuốn sách   xem xong, Cố Vân Đông kích động thu , vung tay lên, vui vẻ : “Được , tiếp tục xuất phát.”
 
Đoạn Khiêm thở dài một , đột nhiên vô cùng hâm mộ tên nhóc Thiệu Thanh Viễn , cưới  một  vợ  chỉ giỏi giang, mà còn  tâm  ý lo nghĩ cho , ngay cả núi sâu cũng dám xông .
 
Hắn lắc đầu, vội vàng  theo.
 
Núi sâu rõ ràng là khó  hơn bên ngoài  nhiều. Vệ thị gánh hai cái bao tải, cho dù  quen  việc nặng, lúc  cũng mệt  nhẹ, thỉnh thoảng  dừng  nghỉ ngơi.
 
Cố Vân Đông đưa mắt  hiệu cho Đồng Thủy Đào. Ngay khi Vệ thị  một  nữa đặt gánh hàng xuống, Đồng Thủy Đào liền bước nhanh tới, đặt đòn gánh lên vai , nhẹ nhàng gánh lên  .
 
Vệ thị sửng sốt một chút, vội vàng  lên ngăn cản: “Ấy, Đồng cô nương cô mau đặt xuống,  tự gánh , cô đừng…”
 
Lời còn  dứt, bà  thấy Đồng Thủy Đào gánh hai bao tải băng qua một con lạch  mặt,  nhẹ nhàng bao nhiêu liền  bấy nhiêu, quả thực  thể dùng từ  nhẹ như yến để hình dung.
 
Vệ thị và Tạ Chi há hốc miệng, trợn tròn mắt.
 
Cố Vân Đông : “Thủy Đào sức  khỏe, hai bao tải  đối với cô  giống như hai cành cây thôi,  nặng chút nào.”
 
Hả???
 
Vậy ??
 
Vệ thị vẫn há hốc miệng, trơ mắt  Đồng Thủy Đào gánh bao tải  càng lúc càng xa.
 
Đoàn  nghỉ ngơi một lát,   lên đường.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trong núi cây cối cao lớn, trời tối sớm, cho nên  bao lâu , Vệ thị liền  hôm nay  nên  tiếp nữa.