“Chuyện    nên hỏi ông ? Huyện học chẳng lẽ   do ông quản lý?” Thiệu Thanh Viễn liếc xéo ông  một cái, giọng  bình thản nhắc nhở.
 
Giáo dụ đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với cặp mắt lạnh nhạt  của , lập tức cứng họng   nên lời.
 
Trên mặt ông  hiện lên vẻ hổ thẹn tự trách, cúi đầu sám hối: “Là  sai, là     , tin  lời gièm pha của kẻ tiểu nhân, để mặc Lưu huấn đạo quản lý huyện học thành  thế , hại đám học trò.”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu: “ là ông sai. Ông cả ngày bôn ba bên ngoài lo quyên tiền bạc,  xem nhẹ thứ còn quan trọng hơn. Con  là gốc rễ, nếu con   xảy  vấn đề, ông dù  tiền bạc thì  ích gì? Hiện giờ ông   Lưu huấn đạo và đám Lý Năng  là cùng một giuộc, cấu kết với  đưa lót hối lộ,  kế tiếp, ông  nên  thế nào  chứ?”
 
Vẻ mặt giáo dụ càng thêm hổ thẹn, ông  gật đầu thật mạnh: “Hạ quan  .”
 
“Bản quan tạm thời tin ông một  nữa, nếu như ông  còn tiếp tục dung túng mấy kẻ đó, khiến cho huyện học trở nên chướng khí mù mịt, phu tử học trò phẩm đức bại hoại,  thì cái chức giáo dụ  của ông cũng  cần  nữa.”
 
“Hạ quan hiểu rõ, đại nhân yên tâm, hạ quan sẽ  hồ đồ như  nữa .”
 
“Chỉ mong là .” Thiệu Thanh Viễn  về phía hậu nha: “Đám  Lưu huấn đạo , ông trở về nghĩ kỹ xem xử trí thế nào, bây giờ vẫn là nên bàn chuyện học bổng và trợ cấp  .”
 
Bởi vì chuyện  , giáo dụ trong lòng thấp thỏm bất an,  chột  áy náy, tự nghi ngờ chính .
 
Cho nên lúc  cũng  còn mặt mũi nào phản đối những điều Thiệu Thanh Viễn , ngoan ngoãn  theo  , bắt đầu tỉ mỉ soạn thảo điều lệ chế độ.
 
Thiệu Thanh Viễn tỏ vẻ ——  .
 
Chờ đến khi giáo dụ mang theo mấy trang giấy   xong rời , Thiệu Văn mới mở miệng hỏi: “Gia, ông  thật sự  thể sửa đổi, từ nay quản lý  huyện học ?”
 
Thiệu Thanh Viễn  , lật xem cuốn sách  tay: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Tính tình của ông   định ,  dễ dàng sửa  như ? Ông  giao huyện học cho Lưu huấn đạo  lâu, bảo ông  tiếp quản   việc, e là nhất thời cũng  xuể. Hiện giờ hai vị huấn đạo sắp khuyết mất một, vị trí khuyết ,    sẽ tìm một   năng lực, thích hợp để bổ sung cho ông  là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2822-giang-son-de-doi-ban-tinh-kho-doi.html.]
 
Thiệu Văn liền hiểu , gia quả nhiên  mấy tin tưởng vị giáo dụ , chỉ là  tiện  ông  mà thôi.
 
Tới tối, Thái Việt  trở về, nó  về liền chạy đến  với Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông: “Buổi chiều giáo dụ đại nhân tìm con,  nhờ con giúp ông  một tay, ông   bắt quả tang đám  Lưu huấn đạo.”
 
Hiện giờ  những chuyện , cũng chỉ  một  Thái Việt.
 
Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông  , gật đầu tỏ vẻ  .
 
Liền chờ xem kết quả giáo dụ xử trí đến .
 
Hai  đều bận tối mắt, nên cũng  chú ý thêm, chỉ bảo Thái Việt báo cho họ kết quả cuối cùng là .
 
Ngày hôm , Cố Vân Đông còn   thôn Đại Khê.
 
Đoạn Khiêm nghỉ ngơi một ngày, trời  hửng sáng liền tinh thần phơi phới đến tìm nàng, rủ nàng  cùng  đến núi Cao Đàm.
 
Thiệu Thanh Viễn   cùng, nhưng bất đắc dĩ  thật sự  dứt  , chỉ  thể để Thiệu Võ  theo bên cạnh họ.
 
Đoàn  dọn dẹp một chút, liền mang theo ,  lên hai cỗ xe ngựa, thẳng tiến đến thôn Đại Khê.
 
Trước khi , Cố Vân Đông còn đem Mao Dũng theo cùng. Đã quyết định dùng , thì dù  cũng  để  xem địa hình , trong lòng cũng nắm  tình hình.
 
Mao Dũng   chút kích động, bất kể thế nào, đây là một món  ăn lớn,     ,  em trong tay cũng  thể rủng rỉnh hơn một chút.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ