Đến chạng vạng, từ nội viện quả nhiên truyền đến tin tức La Hàm  tỉnh .
 
La lão gia vội vàng phái  hầu đến tìm Thiệu Thanh Viễn. Đoạn Khiêm   lời , lập tức dặn dò Trịnh tiểu ca: “Ngươi thu dọn đồ đạc của   , nếu La nhị cô nương  tỉnh,   sẽ đến cáo từ La lão gia.”
 
Trịnh tiểu ca   thiếu gia  thể rời , hưng phấn gật đầu lia lịa: “Vâng, thiếu gia, ngài mau  ,  sẽ thu dọn ngay.”
 
Đoạn Khiêm liền  theo  Thiệu Thanh Viễn và  . Vừa đến gần sân của La Hàm,   thấy tiếng  của La phu nhân từ bên trong vọng .
 
La lão gia  ngoài cửa, thấy họ đến, đột nhiên tiến lên vài bước, thái độ với Thiệu Thanh Viễn   hơn  nhiều: “Thiệu đại phu, ngài  đến , mau  xem Hàm Nhi, xem con bé còn  vấn đề gì khác ,    khỏi hẳn  .”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu một cái,   .
 
Đoạn Khiêm   một bước,  như    La lão gia: “Nếu La nhị cô nương  tỉnh,  La lão gia cũng nên  lúc  rốt cuộc   là   đẩy cô  xuống  chứ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Trên mặt La lão gia thoáng qua một tia  tự nhiên,  gượng : “Đây đều là hiểu lầm thôi.”
 
“Xì.” Thật là một cái hiểu lầm.
 
Anh   thèm để ý nữa, cũng bước  trong.
 
La phu nhân lúc   lùi sang một bên, tay cầm khăn  ngừng chấm khóe mắt.
 
Thiệu Thanh Viễn  bên mép giường, vẫn cách một lớp khăn bắt mạch cho La Hàm.
 
La Hàm ban đầu còn nhắm mắt, trông  vẻ  mệt mỏi.
 
Cho đến khi Thiệu Thanh Viễn mở miệng hỏi nàng mấy câu: “Đầu  thấy choáng ? Trên   chỗ nào khó chịu ? Mắt   rõ ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2727-thien-dao-luan-hoi.html.]
La Hàm ngẩn  một chút, kinh ngạc ngẩng đầu  về phía Thiệu Thanh Viễn, ngay  đó mắt sáng lên.
 
“Ngài, ngài chính là vị đại phu  chữa khỏi cho , Thiệu đại phu?”
 
Thiệu Thanh Viễn nhíu mày: “La cô nương vẫn nên trả lời câu hỏi của   .”
 
La Hàm   thẳng dậy, tay  vén tóc,  thể vẫn còn yếu ớt, nhưng đôi mắt   thêm hai phần thần thái, lập tức : “Đầu chỉ lúc mới tỉnh   choáng, bây giờ thì . Trên   thấy khó chịu, chỉ  mệt. Mẹ    hôn mê mấy ngày, cũng  ăn gì, đây là bình thường. Lúc nãy  còn    lời, cổ họng khô khốc  khó chịu, uống hai ngụm nước mới đỡ hơn một chút. Mắt cũng  thể  thấy,  còn  thấy cả lông mi dài của Thiệu đại nhân.”
 
Đoạn Khiêm  bên cạnh Thiệu Thanh Viễn, mí mắt đột nhiên giật giật, , … lẽ nào?
 
Thiệu Thanh Viễn thu tay , mặt  biểu cảm gật đầu: “Xem  La nhị cô nương   , tiếp theo chỉ cần nghỉ ngơi điều dưỡng ,  nhanh sẽ  thể hồi phục trạng thái bình thường. Ta sẽ kê cho các vị một đơn thuốc, các vị tự tìm   bốc hai thang t.h.u.ố.c về là .”
 
Nói xong,  liền trực tiếp  dậy.
 
Ai ngờ La Hàm đột nhiên đưa tay, níu lấy tay áo : “Khoan , Thiệu đại phu, ngài còn  cho   tên của ngài.”
 
Thiệu Thanh Viễn đột ngột giật tay , lực đạo mạnh mẽ và nhanh chóng, suýt nữa  La Hàm yếu ớt ngã về phía .
 
Thấy   thèm , cũng   đầu  định , La Hàm vội mở miệng: “Thiệu đại phu, mạng  của  là do ngài cứu, tiểu nữ   gì báo đáp, chỉ  thể lấy  báo đáp, xin Thiệu đại nhân đừng ghét bỏ.”
 
Thiệu Thanh Viễn: “…”
 
Cố Vân Đông: “…”
 
Đoạn Khiêm: “… Ha ha ha ha ha ha.”
 
Thiệu Thanh Viễn, ngươi cũng  ngày hôm nay! Dám  nhạo , quả thật là thiên đạo luân hồi, trời xanh tha cho ai bao giờ.