Cố Vân Đông xoa xoa thái dương,  thể đừng hở một tí là quỳ  ?
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nàng vội dắt con trai  tìm Thiệu Thanh Viễn. Chàng thấy nàng  vội, liền   hỏi: “Sao ?”
 
“Không  gì,  xong việc bên  ? Khi nào chúng  ?”
 
Thiệu Thanh Viễn  quanh một vòng: “Cũng gần xong , đợi đến trưa là  thể rời .”
 
“Thích ma ma và   ở thôn Đại Cốc chắc đang sốt ruột lắm.” Trước khi đến Tây Nam, họ còn    thôn Đại Cốc để  theo một con đường khác.
 
Thiệu Thanh Viễn mấy ngày nay cũng thực sự mệt mỏi. Tuy  chỉ là dự thính, nhưng những gì cần , cần suy nghĩ cũng  ít.
 
Vì , những việc giải quyết hậu quả ,    nhúng tay  chút nào.
 
Thấy  việc  xử lý gần xong,  liền đến cáo từ Hồ đại nhân và Diệp tham tướng.
 
Hồ đại nhân và Diệp tham tướng   giữ , nhưng cũng   còn  đến Tây Nam,  nên trì hoãn  đường.
 
Vì , họ chỉ  thể tiếc nuối vội vàng cáo biệt, hẹn    cơ hội sẽ gặp .
 
Giống như lúc ,  đường trở về vẫn là hai cỗ xe ngựa và chiếc xe lừa của Thái thôn trưởng.
 
Chỉ là phía    còn đám  Tôn bộ đầu.
 
Vẻ mặt Thái thôn trưởng  chút mệt mỏi. Ông cũng  ở huyện nha mấy ngày liền,  đó  phái một  dân làng về báo tin để   trong thôn đỡ lo.
 
 dù  cũng   ở nhà , Thái thôn trưởng  tuổi cao,   trở về, e là  tĩnh dưỡng mấy ngày mới  sức.
 
Ngược , đám dân làng  vì  xem một màn náo nhiệt,  thấy kẻ đốt kho hãm hại  khác như Liễu Đại Đức  trừng trị, tâm trạng  chút kích động, phấn chấn, thậm chí còn nhân lúc rảnh rỗi  mua sắm vài thứ  đường.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2700-tro-ve-thon-dai-coc.html.]
Lúc đến, đoàn của Thiệu Thanh Viễn  cố tình kéo dài thời gian, lúc về thì lên đường sớm, nên khi đến thôn Đại Cốc, trời vẫn còn sớm.
 
Thích ma ma, ngày nào cũng  đầu thôn ngóng trông,   thấy bóng dáng quen thuộc của cỗ xe ngựa, mắt liền sáng lên, vội  ngừng chạy tới.
 
“Quận chúa, Quận mã gia.”
 
Đồng Thủy Đào   càng xe, thấy  vội nhảy xuống, đỡ lấy Thích ma ma: “Ôi ma ma của  ơi,   lớn tuổi , đừng chạy lung tung nữa, mặt đất  bằng phẳng, lỡ ngã thì   ?”
 
Mặt Thích ma ma sa sầm, giơ tay đ.á.n.h nhẹ nàng một cái: “Ngươi đó,  thì  mà cứ mở miệng là   gì.”
 
Đồng Thủy Đào: “…” Cảm giác như  đang mắng con.
 
Thích ma ma lướt qua nàng, thấy Cố Vân Đông từ trong xe bước , nụ  tức khắc rạng rỡ hơn: “Quận chúa  đường vất vả . Mau, về nhà nghỉ ngơi  , lão nô sẽ cho nhà bếp  chút gì đó cho   ấm bụng.”
 
Thái thôn trưởng,   nhà mà   về, thầm nghĩ: Đó là nhà của  mà.
 
Cũng may  nhà ông cũng nhanh chóng  đón, thấy ông mệt mỏi, vội đỡ ông  thôn.
 
Khi Phạm Vũ và    ở đầu thôn, họ  cáo biệt với đoàn của Cố Vân Đông.
 
“Lần   trai   minh oan, tất cả là nhờ Thiệu đại nhân và quận chúa  minh. Sau  nếu  việc gì cần đến thảo dân, đại nhân cứ việc phân phó. Thời gian  còn sớm, thảo dân   phiền đại nhân nghỉ ngơi, xin phép về .”
 
Dân làng phía    cũng vội học theo, hành một cái lễ  mấy thành thạo, ôm tay nải định .
 
Cố Vân Đông  đột nhiên gọi họ : “Phạm thôn trưởng, các vị chờ một lát.”
 
Phạm Vũ  hiểu: “Quận chúa  việc gì  ạ?”
 
“Thủy Đào, mang đồ  đây.” Cố Vân Đông  đầu dặn dò Đồng Thủy Đào.