Mọi  ai lên xe nấy, ai  đường nấy, đoàn   bắt đầu di chuyển về phía .
 
 An Sơn trơ mắt  cỗ xe ngựa  thẳng, vẫn hướng về con đường nhỏ mà   ý định   quan lộ, sắc mặt  lập tức trắng bệch.
 
Quận chúa và  …  tin lời   ?
 
Lòng  lập tức hoang mang. Nếu họ  tin,      đây? Chỉ  thể chờ c.h.ế.t ?
 
Trái ngược với , sắc mặt Tôn bộ đầu  rạng rỡ hơn nhiều.
 
Rạng rỡ đến mức   để ý thấy An Sơn bên cạnh đang thấp thỏm  yên.
 
Đi  nửa canh giờ nữa, phía  là một khu rừng lớn, cây cối um tùm, cao lớn và rậm rạp.
 
Con đường nhỏ giữa rừng  lớn, nhưng một cỗ xe ngựa  qua thì vẫn .
 
Khi sắp  qua khu rừng, bước chân của Tôn bộ đầu và mấy  rõ ràng chậm . Một tên bộ khoái đột nhiên “ái chà” một tiếng ngã xuống đất, Tôn bộ đầu và một tên khác vội đỡ  dậy, dần dần tụt  phía  đoàn .
 
Thấy An Sơn vẫn còn ở bên cạnh, Tôn bộ đầu trừng mắt  : “Ngươi còn  lên phía  ? Đừng quên lát nữa  cứu . Đứng xa quá lỡ tên dân làng đó xảy  chuyện, ngươi cũng  gánh nổi .”
 
An Sơn trong lòng giật thót. Quả nhiên, Tôn bộ đầu  lấy mạng .
 
  đến nước ,  cũng  thể  gì  nữa.
 
Hắn chỉ  thể run rẩy  về phía , luôn cảnh giác quan sát tình hình hai bên rừng cây, chỉ mong lát nữa  nguy hiểm thì lập tức né tránh.
 
 trong lòng An Sơn cũng  rõ, dù     tránh , Tôn bộ đầu cũng sẽ  để  sống.
 
Có lẽ đây là báo ứng của , báo ứng vì  theo Tôn bộ đầu  quá nhiều việc ác.
 
Hắn  chút tuyệt vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2691-mai-phuc-bat-thanh.html.]
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thế nhưng, xe ngựa cứ thế vững vàng  về phía . Bên tai thỉnh thoảng còn  thấy tiếng  chuyện của dân làng. Trong cỗ xe phía , vị tiểu công tử  còn “a a a” kêu lên đầy phấn khích.
 
An Sơn kinh ngạc tột độ. Không  , ở khu rừng   bố trí cạm bẫy ?
 
Không chỉ , mà Tôn bộ đầu ở phía , cách họ một  xa, cũng sững sờ.
 
Chuyện gì thế ?? Hắn túm lấy cổ áo Tiêu Chí bên cạnh, trừng mắt quát nhỏ: “Ngươi      đợi sẵn trong rừng  ?”
 
“Vâng, đúng  ạ.” Tiêu Chí cũng ngơ ngác: “ còn tận mắt thấy họ mai phục xong xuôi,  giờ   thấy ai?”
 
Tôn bộ đầu cảm thấy  chuyện  . Lúc ,  đang  giữa khu rừng.
 
Nhìn trái  ,  một tiếng động.
 
Phía , Phạm Vũ gọi : “Tôn bộ đầu, các   còn  ? Đại nhân , con đường phía  rộng rãi hơn,  tăng tốc lên, kẻo đến huyện nha thì  quá trưa.”
 
Tôn bộ đầu đột nhiên  hồn,  kịp nghĩ nhiều, vội vàng đuổi theo.
 
Thiệu Thanh Viễn quả nhiên tăng tốc, đoàn  đến cổng huyện thành  qua giờ Tỵ.
 
“Huyện Quảng Lâm.” Cố Vân Đông vén rèm xe, ngước  tên  cổng thành, khẽ “chậc” một tiếng.
 
“Vào thôi.”
 
Đoàn   thành,  thẳng đến huyện nha.
 
Tôn bộ đầu  ngăn . Hắn bây giờ   tình hình  , trong tình huống  hề chuẩn  mà cứ thế dẫn  đến, e là sẽ hỏng chuyện.
 
    ngăn  Thiệu Thanh Viễn. Vừa  chắn  xe ngựa,    Thiệu Văn một cước đá văng.
 
Đây là đang ở  đường lớn,  qua kẻ . Bao nhiêu  dân trong huyện thành đều trơ mắt  thấy Tôn bộ đầu, kẻ hống hách, ngang ngược, chuyên bày mưu tính kế thu đủ thứ phí, cứ thế  đánh… đến hộc máu?