“Cái gì?” Thái thôn trưởng bật phắt dậy khỏi ghế, mồ hôi lạnh túa .
 
Ông  loạng choạng chạy  ngoài, liền thấy hai  dân làng đêm qua canh giữ từ đường.
 
“Ngươi   gì? Ai mất tích?”
 
Người dân làng  gần như  , chạy đến  mặt Thái thôn trưởng, hổ thẹn : “Là… là vợ chồng Đại Đức ạ. Tụi con thấy trời  còn sớm, liền mang hai cái bánh bao bột bắp đến từ đường cho vợ chồng nó ăn lót , để chuẩn  lên huyện nha. Ai ngờ   thì nó… nó  biến mất tăm.”
 
Một  khác cũng gật đầu lia lịa, vội  thêm: “  ạ, căn phòng củi giam nó chỉ còn  mấy sợi dây thừng với cái chăn bông rách nát. Tụi con tìm cả trong lẫn ngoài, phát hiện ở góc tường phía   mấy tấm ván và tảng đá chồng lên , còn  dấu chân  đạp qua. Chắc chắn vợ chồng Đại Đức  trốn từ lối đó.”
 
Thái thôn trưởng tức đến giậm chân: “Các ngươi canh  kiểu gì ?”
 
Xong , phen  xong thật . Thiệu đại nhân giao cho ông  việc quan trọng như  mà   hỏng bét. Chức thôn trưởng  của ông  coi như cũng chấm dứt.
 
Phạm Vũ và Phạm Dũng  , mày nhíu chặt, nhưng  cả hai nhanh chóng liếc về phía đám  Tôn bộ đầu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Liễu Đại Đức  trói chặt như ,    thể trốn  mà  một tiếng động? Chắc chắn  kẻ giúp sức, và kẻ đó  ai khác ngoài Tôn bộ đầu và đám thuộc hạ.
 
 họ   bằng chứng, cũng chẳng thể chỉ đích danh Tôn bộ đầu.
 
Lúc , Tôn bộ đầu và đám  của  cũng giả vờ mặt mày tái mét, giận dữ quát: “Các ngươi rốt cuộc canh gác kiểu gì thế? Hai kẻ  trói chân trói tay, khóa cửa mà cũng  trông , còn  ích gì nữa? Còn  đây  gì? Mau  tìm ! Nếu  tìm  Liễu Đại Đức, vết nhơ   Huyện thái gia chúng  sẽ  rửa sạch . Tên nhãi , chắc chắn là bỏ trốn vì sợ tội.”
 
Thái thôn trưởng vốn cũng định nghi ngờ ,   liền giật , lập tức  lệnh cho dân làng  lùng sục khắp nơi.
 
Tôn bộ đầu chạy đến chỗ Thiệu Thanh Viễn, vẻ mặt trầm trọng, nghiêm túc : “Đại nhân, vợ chồng Liễu Đại Đức  chắc chắn là bỏ trốn . Thuộc hạ sẽ lập tức  truy bắt, tuyệt đối  để  thoát.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2684-van-nhu-du-lieu.html.]
Thiệu Thanh Viễn từ đầu đến cuối vẫn  yên ở bàn ăn,  hề  dậy, cũng chẳng  sang một .
 
Tôn bộ đầu  ở xa,  thấy rõ  vẻ mặt  thái độ của ngài .
 
Tuy nhiên,  vẫn thấy Thiệu Thanh Viễn khẽ gật đầu, đáp một tiếng: “Ừm.”
 
Tôn bộ đầu lập tức dẫn   tìm.
 
Thiệu Thanh Viễn húp nốt ngụm cháo cuối cùng, lúc  mới bế Trì Trì  dậy   cửa.
 
Phạm Vũ và những  khác vẫn còn ở đó, thấy ngài  liền vội hành lễ: “Đại nhân.”
 
“Các vị cứ  , chúng  cứ chờ ở đây.”
 
Phạm Vũ  hiểu. Thiệu đại nhân trông   vẻ gì là ngạc nhiên,  là ngài    Liễu Đại Đức ở ?
 
Không chỉ ngài , mà những  hầu cận bên cạnh Thiệu đại nhân và quận chúa cũng đều răm rắp  việc của ,  một chút hoang mang.
 
Không hiểu , lòng của Phạm Vũ và   bỗng trở nên vững vàng hơn.
 
Ở nhà bên cạnh, Trình Phóng và những  khác cũng  thấy động tĩnh,  chuyện xong lòng  càng thêm bất an. Họ bèn chạy sang nhà họ Thái,  trong sân cùng dân thôn Tiểu Cốc mắt to trừng mắt nhỏ.
 
Cố Vân Đông dắt Trì Trì  qua   trong nhà chính cho tiêu cơm, kẻo thằng bé  dư thừa năng lượng.
 
Thấy A Thúy  , nàng vẫy tay gọi cô : “Hôm nay cảm thấy thế nào? Có thấy choáng váng  khó chịu ?”