Chuyện  đương nhiên  thành vấn đề. Đoàn  Thiệu Thanh Viễn  dọc đường, gặp những thôn cần tá túc, phần lớn đều   quá nhiều phòng,  ở phân tán.
 
Hắn bảo Thiệu Văn đ.á.n.h mấy chiếc xe ngựa . Nhà Thái thôn trưởng phòng  nhiều, nhưng sân thì khá rộng. Chắc là nghĩ   chờ con cháu lớn, còn  thể dựng thêm mấy gian phòng trong sân.
 
Thái thôn trưởng bảo con trai út nhà   tìm mấy hộ gia đình trong thôn  điều kiện ,  thể dọn phòng trống  để  chuyện.
 
Đoàn  Thiệu Thanh Viễn  trả tiền tá túc, hơn nữa  dáng vẻ họ là chủ nhân hào phóng. Thôn cũng khó  dịp kiếm  khoản thu , tự nhiên  ai  đồng ý.
 
Việc tá túc  định, Thích ma ma dẫn Hồng Diệp, Liễu Diệp  giúp dọn dẹp phòng, Tiền thị mang theo mấy món thịt thà rau dưa xuống bếp nấu ăn.
 
Vừa thấy  thịt cá,  nhà họ Thái liền  nhịn  nuốt nước bọt, vội vàng chạy tới phụ giúp. Tuy  Tiền thị  là để chuẩn  cho chủ nhân của họ, nhưng lát nữa sẽ cùng  ăn cơm, họ dù  ăn nhiều cũng  thể nếm  mùi vị thịt.
 
Thái thôn trưởng   chuyện với Thiệu Thanh Viễn, Cố Vân Đông ôm Trì Trì  bên cạnh .
 
Quả nhiên,   một lát, tiểu gia hỏa    yên, "a a a" vẫy tay   ngoài.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Vân Đông   với Thái thôn trưởng, “Trẻ con ở trong phòng   lâu,  dẫn thằng bé  ngoài  dạo một chút.”
 
Thái thôn trưởng gật đầu, “ bảo nha đầu nhà   cùng hai vị dạo trong thôn nhé?”
 
“Được,  đa tạ.”
 
Thái thôn trưởng gọi cô cháu gái đang phụ giúp trong bếp , lập tức  hai cô bé chạy tới.
 
Cố Vân Đông  một vòng, cuối cùng chỉ  cô bé mười mấy tuổi đang  cạnh bếp, , “Để nàng dẫn   là .”
 
Nàng cũng   thật sự chỉ là   ngoài  dạo thôi, tìm một  thành thật, nội tâm một chút, nàng  việc cũng sẽ tiện hơn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2644-tieu-co-nuong-nha-thon-truong.html.]
Cô bé  ngẩn , còn  kịp phản ứng, cho đến khi    đẩy một cái, nàng mới vội vàng chạy  rửa tay, bước đến  mặt Cố Vân Đông, “Phu, phu nhân, mời, mời  theo .”
 
Tiểu cô nương dẫn Cố Vân Đông  cửa. Thích ma ma  thấy, vốn  chút  yên tâm, nhưng thấy Đồng Thủy Đào cũng   theo, liền tiếp tục lo việc của .
 
Ngược  Trịnh Tuyền Thủy, Cao Tử, Thái Việt giúp dọn dẹp đồ đạc xong xuôi, cũng   dạo trong thôn.
 
Thiệu Thanh Viễn thấy Thái Việt hiếm khi vui vẻ chịu  ngoài, trong lòng  chút mừng. Xem  dọc đường   và Trịnh Tuyền Thủy  chung một xe ngựa  quen ,  kéo   ngoài cũng  kháng cự.
 
Hắn gật đầu, dặn dò một câu, “Không  gây chuyện.”
 
Sau đó   lên,  đến  mặt Trịnh Tuyền Thủy, thì thầm dặn dò  vài câu. Ánh mắt Trịnh Tuyền Thủy khẽ lóe lên, gật đầu xong liền  chạy  ngoài.
 
Thái thôn trưởng còn  bảo con trai  dẫn đường, nhưng  Trịnh Tuyền Thủy từ chối, “Không cần dẫn, chúng  tự tìm đường về .”
 
Thái thôn trưởng liền   gì nữa,   sang hỏi Thiệu Thanh Viễn một vài điều về phong tục ở Tuyên Hòa phủ.
 
Bên , Cố Vân Đông cũng   xa cùng tiểu cô nương. Cô bé  cứ cúi đầu  thẳng về phía ,   lời nào cũng  giới thiệu,  lang thang  mục đích. Nói là  dạo trong thôn, quả thật chính là…  dạo.
 
Cố Vân Đông bật , lấy  hai viên kẹo đưa cho nàng, “Kẹo  vị cam,   nếm thử ?”
 
Tiểu cô nương ngẩn , ngẩng đầu lên, “Cho, cho  ạ?”
 
Giọng nàng  khẽ, mang theo một tia rụt rè.
 
Cố Vân Đông mỉm  khuyến khích nàng, “Ừm, cho ngươi.”
 
Cô bé do dự một lát, mùi thơm ngọt ngào của kẹo cứ len lỏi  mũi nàng.