Cố Vân Đông cùng Đồng Thủy Đào ở phía  thấp giọng chuyện trò, bên  những   giáo huấn cũng  bắt đầu xin tha bảo đảm  dám tái phạm.
 
Các hàng xóm láng giềng  đó lùi về  vài bước, đối với bọn họ hừ lạnh hai tiếng.
 
Lưu đại nương dẫn đầu  đến bên cạnh Cố Vân Đông,  , “Quận chúa,  yên tâm , bọn   nếu là dám đến nữa, chúng  nhất định đ.á.n.h cho chúng cha  chúng cũng  nhận .”
 
“ , Quận chúa, Ngư Mễ hẻm   chúng  ở đây,  xem ai dám tìm Khả tẩu tử phiền phức.”
 
Cố Vân Đông đưa Trì Trì cho Đồng Thủy Đào, mỉm  gật đầu, “Đa tạ chư vị láng giềng trượng nghĩa tương trợ,  các vị ở đây,  là  thể an tâm. Đây là một chút bánh kẹo, hôm nay   cửa mang theo,  mang nhiều,   xin các vị đem về nhà, cho hài tử trong nhà ngọt miệng .”
 
Mọi  vội vàng chối từ, Cố Vân Đông  đem một cái túi tiền trong tay nhét  lòng Lưu đại nương đằng , “Cứ nhận , để bọn trẻ vui vẻ một chút.”
 
Vừa  đến hài tử,   cũng  từ chối nữa, liên tục cảm tạ Cố Vân Đông.
 
Cố Vân Đông  đến  mặt mấy vị thúc thúc cô cô của Ni Ni,   cao  xuống  những  mặt mũi bầm dập, “Đây chỉ là một bài học cho các ngươi, để các ngươi ,  nên mơ ước những thứ  thuộc về . Nếu còn   , hãy xem các ngươi  thể ở  Tuyên Hòa phủ   .”
 
Mấy   đầu tiên  Cố Vân Đông đ.á.n.h một trận,   những hàng xóm láng giềng  gõ gõ đ.á.n.h đánh uy h.i.ế.p đe dọa một phen, lúc   còn dám nảy sinh ý nghĩ sai trái. Huống hồ,  cảnh cáo họ  mặt còn là Vĩnh Gia quận chúa, từng  vội vàng gật đầu, liên thanh   dám.
 
Cố Vân Đông từ  mặt họ nhất nhất  quét qua, xác nhận lời họ  là thật tâm, lúc  mới yên lòng.
 
Nàng ôm Trì Trì trở ,  đó cùng những hàng xóm láng giềng  từ biệt.
 
“Về  Khả biểu cô xin nhờ các vị giúp đỡ nhiều hơn, chúng  xin  .”
 
“Quận chúa  thong thả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2627-deu-da-sap-xep-xong-xuoi.html.]
 
“Quận chúa bảo trọng.”
 
Cố Vân Đông rời khỏi Ngư Mễ hẻm, liền trực tiếp lên xe ngựa.
 
Đồng Thủy Đào nhảy lên càng xe, xe ngựa  ,   một đoạn ngắn, nàng mới lấy  kỳ hỏi, “Tiểu thư, túi bánh kẹo ,  mang   từ lúc nào? Ta   thấy?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
“Lúc  cửa  mang theo, nguyên bản là tính toán khi đến đây, gặp  tiểu hài tử láng giềng thì dùng để phân phát.” Túi bánh kẹo đương nhiên là  lấy  từ  gian.
 
Đồng Thủy Đào ‘  ’ một tiếng, cũng  hỏi nhiều, mà bắt đầu  về sự oai hùng của những  hàng xóm  .
 
Còn Trì Trì trong xe ngựa, thì ghé  lòng Cố Vân Đông bên trái vặn vặn bên   xem, đôi mắt to tròn xoe, cứ một mực hướng  trong tay áo rộng của Cố Vân Đông mà , tay nhỏ kéo tới kéo lui, vẻ mặt mơ hồ.
 
Cố Vân Đông  nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ hồng hào của , “Con bây giờ còn nhỏ, kẹo thứ   thể ăn, dễ  nghẹn.”
 
“Kẹo.” Trì Trì kiên trì  ngừng chui  trong tay áo nàng, cũng may tay áo nàng lớn, bằng  cái đầu nhỏ của  cũng  siết chặt.
 
Sáng sớm hôm , Cố Vân Đông  cùng Khả biểu cô và Tiểu Sơn  đến nha môn xử lý khế ước, cũng coi như qua văn kiện chính thức của quan phủ.
 
Tiểu Sơn yên tâm, mua cho Ni Ni hai tấm vải cùng một bọc nhỏ điểm tâm,  đó liền cáo từ về nhà.
 
Cố Vân Đông cũng chính thức cáo biệt với Khả biểu cô,  đó, nàng   Nhiếp phủ một chuyến, đem  bộ đồ vật Nhiếp Thông, Nhiếp Song nhờ nàng mang đến giao cho Nhiếp lão gia.
 
Cuối cùng, nàng  thăm Cố Ký một chuyến.
 
Mọi việc đều  sắp xếp  thỏa, Cố Vân Đông liền tính toán ngày thứ hai   Vĩnh Phúc thôn.