Mấy  thúc thúc cô cô của Ni Ni   một cái, nheo mắt  Cố Vân Đông, “Lời chúng    , ngươi đều   hết?”
 
“ ,  .”
 
“Ta cảnh cáo ngươi,  nhất chớ nên  , bằng  ngươi hôm nay chớ hòng bước  khỏi con ngõ .”
 
Cố Vân Đông lấy  lạ, cư nhiên còn   dùng lời lẽ như  để uy h.i.ế.p nàng.
 
Nàng đổi một tay ôm Trì Trì, tiểu gia hỏa   nặng, nàng   đặt hài tử xuống đất cho  tự , nhưng cảm giác    thiếu  chút khí thế.
 
“Vậy các ngươi cứ thử xem,     khỏi con ngõ   .”
 
“Ngươi đừng    điều!” Người đàn bà  đầu liền xông thẳng tới, “Ngươi cũng   hài tử trong lòng n.g.ự.c ngươi gặp chuyện  may chứ? Ta khuyên ngươi vẫn là nên thức thời một chút.”
 
Lời   dứt, tay nàng  liền chộp lấy Trì Trì.
 
Cố Vân Đông  lạnh, còn  dùng con trai nàng để uy h.i.ế.p nàng ?
 
Nàng nhấc chân,   hai lời, một cước đạp thẳng tới, trực tiếp đá ngã cô cô Ni Ni xuống đất.
 
“A…” Người đàn bà kêu t.h.ả.m thiết một tiếng, cũng   đụng trúng chỗ nào, che lấy đầu gối kêu la đau đớn.
 
Những  khác thấy thế, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nhao nhao định tiến lên.
 
Cây gậy trong tay Cố Vân Đông liền đưa thẳng , “Các ngươi dám tiến lên một bước,  liền  khách khí.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Mấy    một cái, “Sợ gì, nàng  là một nữ nhân, còn mang theo một hài tử, mấy đại nam nhân chúng  chẳng lẽ còn đ.á.n.h   nàng ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2625-canh-cao-cua-co-van-dong.html.]
 mà lời   dứt, cây gậy của Cố Vân Đông liền huy qua.
 
Trì Trì ôm chặt lấy cổ nàng, cố sức xoay cái đầu nhỏ  những   mẫu   đ.á.n.h ngã  đất, hưng phấn kêu to, “Đánh, đánh, đánh.”
 
Hắn kích động vô cùng, chỉ chốc lát liền buông  một tay, lắc lắc cái lục lạc  cổ tay mà reo hò trợ uy.
 
Cho đến khi tất cả   ngã xuống đất, Trì Trì mới thu tay   nữa ôm lấy cổ nàng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, “Giỏi.”
 
Cố Vân Đông, “…”
 
Nàng  về phía những  ngã  đất,  nhạo một tiếng, “Chỉ chút bản lĩnh , còn vọng tưởng động những ý niệm tà vạy ư? Các ngươi  toan tính Khả biểu cô, cũng  xem   cái đầu óc đó .”
 
Nàng cầm gậy gộc chỉ chỉ    bày  chủ ý, ý  châm chọc càng sâu, “Các ngươi  Khả biểu cô cô độc một  nương nhờ Nhiếp phủ, chẳng lẽ  hỏi thăm qua nhà chồng nàng từ nhiều năm   nảy sinh tâm tư,  nàng nhận nuôi hài tử trong tộc ?  kết quả thì ? Bao nhiêu năm nay những tộc nhân đó  chẳng dám bén mảng đến cửa. Các ngươi còn  tìm những  đó đến khuấy rối ư? Là sợ c.h.ế.t quá muộn ?”
 
Khả biểu cô là một phụ nhân mới thành  một năm  thủ tiết,  là   của hồi môn phong phú thả  bối cảnh,   thể  trở thành miếng bánh thơm trong mắt kẻ khác?
 
Sớm hơn vài năm, trong tộc nhà chồng nàng     nàng quá kế một đứa con trai cho phu quân nàng  mất,  là để kế thừa hương khói,   nối dõi.
 
Tất cả đều là lời  bậy bạ, Khả biểu cô trực tiếp mắng cho những tộc nhân đó phun m.á.u chó, tìm mấy cháu trai nhà Nhiếp gia  tay đ.á.n.h cho những kẻ mang lòng ý   một trận.
 
Từ đó về , rốt cuộc  còn ai dám bén mảng đến cửa.
 
Cố Vân Đông  những     đ.á.n.h chủ ý, ánh mắt dần dần trở nên nguy hiểm, “Có lẽ,  đ.á.n.h cho các ngươi sợ hãi, các ngươi mới  dám nảy sinh ý .”
 
Mấy    lời , trong lòng kinh hãi, chống tay lùi về phía , “Ngươi, ngươi là  nào? Ta  cho ngươi , bên  chính là  bộ khoái tuần tra.”
 
Lời   dứt, chợt  thấy phía  Cố Vân Đông thưa thớt  tới  ít , vài  tức khắc mừng rỡ, vội vàng hô to, “Cứu mạng, cứu cứu chúng .”