Tết ở kinh thành náo nhiệt, phồn hoa mà cũng thật mới mẻ. Người nhà họ Cố vui vẻ quây quần bên bữa cơm đoàn viên trong tiếng pháo hoa râm ran ngoài trời.
 
Một đám trẻ con ở trong sân cầm pháo hoa chơi đùa, ngay cả Trì Trì cũng   mặt đất dùng sức vung vẩy hai tay.
 
Cố Đại Giang, Cố Tiểu Khê cùng Bạch Hàng ba  nâng chén rượu chạm , hiếm hoi  dịp thoải mái chén tạc chén thù.
 
Dương Liễu, Cố Đại Phượng, Thường Nha Nha và Thiệu Âm bốn  thì lấy  một bộ bài lá,  bên lò sưởi trong chính sảnh  nướng than  chơi. Thường Nha Nha chơi   thuần thục lắm, nhưng vận may  tồi, đ.á.n.h bừa mà  thắng  vài .
 
Hạ nhân trong phủ Thiệu thì cầm bao lì xì, tụm năm tụm ba  ăn uống  trò chuyện, vô cùng thư thái, thoải mái.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Qua  sự náo nhiệt, La Khỉ, Lỗ Huyên và Lôi Kỳ đều   nhà đón về.
 
Chỉ còn Trịnh Tuyền Thủy vốn dĩ một  thì ở  Thiệu phủ ăn Tết, cùng với hai  em Cao Tử cũng . Cố Vân Thư cùng Biển Nguyên Trí lấy cờ vây ,  chơi cùng họ  thức canh giao thừa. Khả Khả và Cao Nha  hứng thú với trò , chạy  sân đá cầu.
 
Trì Trì và Khiếu Khiếu tuổi còn nhỏ,  thức khuya . Chơi mệt mỏi một lúc thì ngủ  .
 
Cố Vân Đông mặc chiếc áo bông dày cộm, cùng Thiệu Thanh Viễn nắm tay   dạo trong sân. Nàng  lắng  tiếng pháo trúc  ngắm  những chiếc đèn lồng đỏ rực, hân hoan dọc lối .
 
“Đây vẫn là  đầu tiên mấy năm nay,  đón Tết náo nhiệt đến .”
 
“Nàng  thích ?”
 
“Thích chứ.” Cố Vân Đông thở  một , ngón tay luồn  trong tay áo rộng của Thiệu Thanh Viễn, ấm áp vô cùng. Nàng ngẩng đầu lên,  với : “Vậy   thích ?”
 
“Ừm, chỉ cần  nàng bên cạnh,  liền thích.” Từ năm gặp  nàng, mỗi dịp Tết,   đúng hơn là mỗi ngày,  đều thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2524-don-tan-nien.html.]
 
Năm nay,  lẽ  chút khác biệt.
 
Năm nay  cha  nàng bên cạnh,   thêm con trai  đời. Đối với Thiệu Thanh Viễn,  từ nhỏ  cảm nhận  tình , đây  là một chuyện vô cùng viên mãn, như  là đủ .
 
Hai    ,   thêm lời nào, chỉ càng nắm c.h.ặ.t t.a.y  hơn, chầm chậm bước về phía sân.
 
    bao xa, bên tai chợt truyền đến tiếng  chuyện của hai .
 
Cố Vân Đông dừng bước, ngước mắt  lên, liền thấy  hành lang  một  lớn và một  nhỏ đang .
 
“Là Đại cô và Nguyên Trí.”
 
Cố Đại Phượng ngước  trời, trong tay ôm một cái lò sưởi,  chút cảm khái thở dài một : “Cha con lúc  cũng   đang  gì. Ngày Tết , một  ông      ăn uống gì tử tế .”
 
“Nương,  yên tâm ,  Tiểu Lục ca ở bên cạnh chăm sóc cha .”
 
“Lục Tử một đứa nhóc con  gì? Với tay nghề của nó,  chắc  tự lo  cho  một món đồ nóng hổi để ăn, trông chờ nó chăm sóc sư phụ thì thôi . Khoan … Nguyên Trí, con  xem cha con bây giờ ở nhà một ,  khi nào  hồ ly tinh  an phận thừa cơ mà nhập  ?”
 
Biển Nguyên Trí há miệng: “…” Nương, cha    như thế.
 
“Không .” Cố Đại Phượng lập tức  dậy: “Cha con bây giờ   là tên tiểu tử nghèo ngày xưa. Hắn giờ mở cửa hàng,  tiền đồ, khẳng định   ít đàn bà nhòm ngó. Khoảng thời gian     ở nhà, những  đó thấy cha con lạnh lẽo cô đơn,   chừng liền thừa cơ  mà đến hỏi han ân cần. Con trai, những  đó   thế vị trí của  con đấy,   thể để các nàng đạt  ý đồ…”
 
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn cách đó  xa  xong   .
 
Hai     đến gần nữa, mà   rời . Cho đến khi   xa, Cố Vân Đông mới : “Xem , Đại cô    về .”