Thiệu Song trong tay cầm một phong thư,  mặt đều   toát mồ hôi.
 
“Gia, phu nhân, Tuyên Hòa phủ bên   tin tới.”
 
Cố Vân Đông kinh ngạc, “Nói gì?”
 
Thiệu Song đưa thư cho nàng,  , “Nói Cố lão gia thi đậu Cử nhân.”
 
“Thật ?” Đây chính là đại hỉ sự a.
 
Cố Vân Đông vội mở thư , nội dung bên trong liền kỹ càng hơn  nhiều.
 
Lá thư  là Mang Văn Hoắc gửi về,  Cố Đại Giang hiện giờ  là Cử nhân, vì ông   ở nhà, nên  nhờ Biển Hán chiêu đãi quan sai báo tin, và thưởng bạc.
 
Hơn nữa thứ hạng của Cố Đại Giang còn tương đối cao, nghĩ đến kỳ thi mùa xuân sang năm tham gia thi Hội, hy vọng sẽ  lớn.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Đại Phượng, Cố Tiểu Khê mấy    động tĩnh cũng chạy tới, bọn họ  đây  thi Hương xong liền hướng kinh thành, thành tích  chờ một tháng  mới  , vốn dĩ nghĩ cũng chỉ là mấy ngày nay sẽ  tin tức.
 
Quả nhiên, thư  gửi về.
 
Cố Đại Phượng kích động  năng lộn xộn, “Thi đậu, thi đậu . Tốt quá, lúc  Đại Giang   sách bọn họ  cho  , những  đó mất hết lương tâm a,  cứ tưởng Đại Giang một  tài hoa liền   chôn vùi như , cả đời đều   việc ngoài đồng. Không ngờ,  ngờ  còn  thể  tiền đồ như ,   thi đậu,   thể  quan,  tiền đồ.”
 
Nàng  vẻ  kích động, Cố Vân Đông vội đỡ nàng  xuống một bên, “ , đại cô, cha  thi đậu, ông trời vẫn đối đãi  với chúng . Người  như cha ,    thể cứ thế  mai một đúng ?”
 
“ , đúng,    báo đáp .”
 
Vì tin tức Cố Đại Giang thi đậu Cử nhân, cả Thiệu phủ đều hỉ khí dương dương.
 
Cố Vân Đông  chủ, thưởng bạc cho tất cả hạ nhân, để   cùng  chia sẻ  khí vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2480-co-dai-giang-do-cu-nhan.html.]
 
Tuy nhiên, hỉ sự hôm nay   chỉ  một chuyện.
 
Buổi chiều, ba  Cố Đại Giang  trở về, nụ   mặt rạng rỡ đều  thể  lóa mắt  khác.
 
Cố Đại Phượng chạy tới liền   cho bọn họ tin tức  buổi sáng, ai ngờ còn  mở miệng, Dương Liễu liền nắm tay nàng , “Đại tỷ, Vân Thư thi đậu.”
 
“Gì?” Cố Đại Phượng nhất thời còn  phản ứng .
 
Dương Liễu kích động    nữa, “Ta , Vân Thư thi đậu Quốc Tử Giám.”
 
Cố Vân Đông nhướng mày, “Thành tích   ?”
 
Cố Đại Giang giải thích, “Thành tích còn  , bất quá vì chuyện hôm qua, Tế tửu và các Tiến sĩ của Quốc Tử Giám đều  chú ý Vân Thư, hôm nay sáng sớm, lúc bắt đầu chấm bài thi, liền  hết tìm bài thi của Vân Thư  chấm. Thành tích của Vân Thư  ,  vượt qua tiêu chuẩn tuyển sinh của Quốc Tử Giám một  lớn. Thẩm  vẫn luôn cho  theo dõi bên đó chấm bài thi,   thành tích  tiên, liền  ngay cho chúng .”
 
Cố Đại Phượng đột nhiên vỗ một cái, “Ai u, đây thật đúng là song hỉ lâm môn a.”
 
Song hỉ lâm môn?
 
Dương Liễu khó hiểu, “Còn  hỉ sự gì ?”
 
“Chẳng  ?” Cố Đại Phượng đưa lá thư nàng sáng sớm  xem  xem  đến nhăn nhúm cho nàng, “Mau xem, Tuyên Hòa phủ bên   tin tới, đại  là Cử nhân.”
 
Dương Liễu ngây , vội vàng  ngừng tiếp lấy.
 
Ngược  là Cố Đại Giang tương đối bình tĩnh, ông đối với trình độ của  vẫn là  rõ, tuy rằng  chút thấp thỏm, nhưng cũng  đến mức lo  lo mất, cũng  hơn sáu phần nắm chắc  sẽ đỗ.
 
Cố Đại Phượng  đến cả  đều run lên, “Hai chuyện hỉ sự  đều cùng  tới,   chúng  nhất định  chúc mừng chúc mừng, ngày mai liền mở tiệc rượu, mời những  chúng  quen , náo nhiệt một bữa thật vui.”