Cố Vân Thư, “Sau    các ngươi ,  sùng bái tỷ tỷ và tỷ phu ,  liền càng  dám . Ta lo lắng    , quan hệ giữa chúng   thể sẽ  đổi, chuyện  liền cứ thế kéo dài đến hiện tại,  ngờ  dùng cách thức  để các ngươi .”
 
Bốn  Dư Dương  xong    chút động lòng,  đưa tay vỗ vỗ vai Cố Vân Thư, “Yên tâm , quan hệ của chúng  sẽ   đổi, chúng  vĩnh viễn là bạn bè.”
 
Lúc  Cố Vân Thư mới , “Cảm ơn các ngươi, còn  chuyện hôm nay, các ngươi cũng luôn tin tưởng   về phía , … Ta mời các ngươi đến nhà  chơi ,   các ngươi    tiếc là Tân Mính Các   , nếu    nếm thử món ăn của Tân Mính Các ? Nhà   thể   mà.”
 
Bốn  Dư Dương  , mắt đều  khỏi sáng lên, nhưng  sắc trời, vẫn là kiên cường khắc chế.
 
Hắn xua xua tay, “Hôm nay quá muộn , thế  , chờ ngày Quốc Tử Giám công bố thành tích, đến lúc đó chúng  sẽ đến chúc mừng ngươi, ngươi nhớ  lấy đồ  chiêu đãi chúng  đấy.”
 
“Làm  các ngươi  xác định  nhất định  thể thi đỗ, còn ăn mừng nữa chứ.”
 
“Ngươi ngay cả sự tiến cử của tỷ tỷ và tỷ phu ngươi cũng  cần, nhất định  đến thi cử, thì khẳng định là vô cùng tự tin và nắm chắc. Vậy thì chúng  đương nhiên cũng  niềm tin  ngươi.”
 
“ , ngươi nhất định sẽ thi đỗ.”
 
“Chúng    thể chờ để ăn một bữa no nê  , ngươi đừng dập tắt nhuệ khí của  a.”
 
Vài     , cũng   là cho  niềm tin  an ủi , tóm  Cố Vân Thư  xong trong lòng cũng thấy ấm áp.
 
Cậu gật đầu mạnh mẽ, “Đương nhiên,  sẽ thi đỗ, đến lúc đó các ngươi nhất định  đến.”
 
“Vậy  thế nhé,  , thời gian  còn sớm,  nhà ngươi đang chờ ngươi, mau về  thôi.” Dư Dương đẩy  một cái.
 
Cố Vân Thư vẫy tay chào bọn họ, lúc  mới bước nhanh chạy về phía Cố Đại Giang mấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2477-xua-di-van-den.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Cho đến khi   xe ngựa, Cố Vân Thư vẫn còn vẫy tay với bọn họ.
 
Về đến hẻm Hợp Thái,   phát hiện Dương Liễu, Cố Đại Phượng và những  khác  sớm chờ ở cửa.
 
Cố Vân Thư  xuống xe ngựa,   Cố Đại Phượng kéo qua,  đó những cành liễu dài liền phất qua phất  bên cạnh .
 
Cố Vân Thư, “…”
 
Cố Đại Phượng lẩm bẩm trong miệng, “Mau xua hết vận đen   con , về  liền đều thuận lợi bình an,  bao giờ chiêu tiểu nhân nữa. Bồ Tát phù hộ, những yêu ma quỷ quái đó đều   xâm hại  thể Vân Thư.”
 
Biển Nguyên Trí ghé sát tai Cố Vân Thư nhỏ giọng , “Thiệu Văn sớm  về báo tin, nương   , liền  bên hồ tìm cành liễu,  khuyên  . Bà  cùng tiểu thẩm (Dương Liễu) ban đầu còn   một chậu than cho ngươi bước qua,  khuyên mãi mới ngăn cản , bằng  còn  cả bộ nghi thức đang chờ ngươi đó.”
 
Cố Vân Thư cả  rùng , cảm kích gật đầu với Biển Nguyên Trí, “Huynh  .”
 
Nghe  chỉ  một nghi thức xua cành liễu  thôi, Cố Vân Thư liền  phản kháng nữa, ngoan ngoãn chờ Cố Đại Phượng lải nhải xong,  đó mới  cửa.
 
Đến nhà chính, mấy   đối với  hỏi han ân cần, thỉnh thoảng mắng bốn vị tú tài  một trận te tua.
 
Cố Vân Thư thì  cảm thấy phiền, chuyện của một  ,   phiền các vị trưởng bối đều   theo quan tâm,  ngược  áy náy.
 
Điều   bất ngờ là,  ai hỏi  thi cử thế nào, dường như một chút áp lực cũng   đặt lên , chỉ  thi xong   nghỉ ngơi thật , ngày mai cho phép  ngủ đến trưa mới dậy.
 
Cố Vân Thư dở  dở , cũng may tình huống   duy trì  bao lâu.