Cố Vân Đông cảm thấy mỹ mãn, Đỗ Thiên Khánh  , nàng  thêm một lát, định  về phòng thì  thấy Tiết Vinh  bước  cửa.
 
Vừa  chuyện hôn sự của Đỗ Thiên Khánh, thấy , Cố Vân Đông  nghĩ đến chuyện của  và Đồng Thủy Đào.
 
Đỗ Thiên Khánh và Trương Nghênh Nguyệt nhanh như , mới quen  bao lâu  sắp thành . Còn Đồng Thủy Đào và Tiết Vinh thì cứ trì hoãn mãi, Thủy Đào  hai mươi tuổi , cứ kéo dài nữa, e rằng Trương Nghênh Nguyệt   con.
 
Nghĩ , Cố Vân Đông vội vẫy tay, “Tiết Vinh.”
 
Tiết Vinh xách một bọc đồ lớn,  gọi liền chạy tới mấy bước, “Đại tiểu thư.”
 
“Ngươi    cùng cha   ? Sao giờ   về ?”
 
“Lão gia bảo  đem mấy thứ  mua về ,   phu nhân và tam tiểu thư  cùng ,  cần đến , bảo  về nghỉ ngơi.”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mắt Cố Vân Đông dừng   mấy gói giấy trong tay , trực giác là cha nàng   ở riêng với nương, nếu   khó đuổi Khả Khả, chắc cũng  cho Khả Khả về luôn.
 
“Ngươi đặt đồ xuống  ,  hỏi ngươi chuyện .”
 
Tiết Vinh vội đặt bọc lớn bọc nhỏ lên bàn, cung kính gật đầu, “Đại tiểu thư cứ hỏi.”
 
“Chuyện của ngươi và Thủy Đào, ngươi tính ? Đã bàn bạc ngày thành  ?”
 
Tiết Vinh lập tức trở nên ngượng ngùng, ánh mắt lúng túng  xuống, giọng cũng nhỏ , “Hôm qua    với Thủy Đào , Thủy Đào , lúc nào cũng . Thật   đây khi  ở Tuyên Hòa phủ,  tìm  xem ngày ,  một tháng   ngày lành,  hợp với chúng .”
 
Cố Vân Đông, “……” Xem  là quả thật  gấp gáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2443-ban-chuyen-cuoi-xin-sau-nay.html.]
 
Hôm qua bọn họ mới tới đây mà? Thủy Đào hình như vẫn luôn ở bên cạnh , khi nào  lén gặp ?
 
Nàng ho nhẹ một tiếng,  , “Một tháng  , , xem    chuẩn  đồ cưới . Vậy các ngươi  bàn bạc lễ nghi ?”
 
Tiết Vinh  dám  nàng, mặt  đỏ bừng, tiếp tục  nhỏ, “Bàn , cha  Thủy Đào vẫn còn đó, chúng con thành  mà họ   mặt cũng  .  chuyến  chúng con rời kinh thành,   khi nào trở về, nên  khi  thím    với con, thành  cứ tổ chức ở kinh thành. Có lão gia và tiểu thư  chủ, là vinh hạnh lớn lao của chúng con, chờ    cơ hội về Tuyên Hòa phủ, sẽ  lễ tạ ơn trưởng bối.”
 
“Xem  ngươi  tính toán chu   mặt .” Chỉ  Đồng Thủy Đào vô tâm vô phổi , dường như chỉ cần Tiết Vinh chịu lấy, những chuyện khác đều mặc kệ. “Vậy chuyện  khi thành   nghĩ tới ?”
 
Đồng Thủy Đào là nha  của nàng, Tiết Vinh là  hầu của cha nàng.
 
Cha nàng  thi hương xong, suôn sẻ thì tháng hai năm  sẽ tham gia thi hội. Tương lai cha nàng sẽ  con đường quan trường, mà   quan thì  bất do kỷ,  nhất định sẽ ở  kinh thành, cũng  khả năng sẽ  điều đến nơi khác,    sẽ là nhiều năm, thậm chí là cả đời.
 
Dù  may mắn ở  kinh thành, nhưng bản  Cố Vân Đông   chắc sẽ ở kinh thành, phủ quận chúa của nàng ở Tuyên Hòa phủ, tương lai   thể sẽ trở về.
 
Vậy đến lúc đó Tiết Vinh và Đồng Thủy Đào hai vợ chồng, chẳng  là  chia cắt mỗi  một nơi ?
 
Nàng  thể   chuyện khiến vợ chồng   ly tán , chuyện , nhất định  bàn bạc cho rõ.
 
Không ngờ Tiết Vinh  gật đầu, “Chuyện  khi thành   nghĩ tới , lão gia cũng  đồng ý.”
 
Đồng ý ư??
 
“Sao?”