Ngược  là khoe khoang đang  Thường Nha Nha ôm  lòng,  thấy đứa trẻ còn nhỏ hơn , nghiêng đầu, cái đầu nhỏ hiện lên dấu chấm hỏi lớn.
 
Cố Đại Giang ôm hài tử yêu thích  buông tay, khen ngợi tiểu bằng hữu Trì Trì từ đầu đến chân một lượt, mới lưu luyến dời ánh mắt , hỏi thăm tình hình mấy ngày nay của Cố Vân Đông.
 
Chỉ là cánh tay ôm hài tử của  thì vẫn    buông , Cố Đại Phượng mấy   đoạt  hài tử cũng  thành công, tức đến nỗi chỉ  thể trừng mắt ,  mặt nặng mày nhẹ gọi nhi tử  đến ôm.
 
Biển Nguyên Trí, “……” Hắn  mười tuổi ,   mười tháng.
 
Sao  cảm thấy  lớn càng lớn, càng ấu trĩ thế nhỉ?
 
 dù  cũng là nương , nàng  thế nào thì thế đó .
 
Chỉ là nương  tới đây,  cha chẳng  một  ở nhà ư??
 
Biển Nguyên Trí  chút đồng cảm với lão cha nhà ,  nhịn   thầm lắc đầu.
 
Bên tai  chợt truyền đến tiếng kinh ngạc của Cố Đại Phượng, “Cái gì? Vân Thư   cái gọi là Quốc Tử Giám?”
 
Cố Đại Phượng  cất lời, sự chú ý của   liền đều tập trung   Cố Vân Thư.
 
Ngay cả Cố Đại Giang cũng đầy mặt kinh ngạc hỏi, “Con  quyết định ?” Chuyện   còn  , rốt cuộc khi Vân Thư quyết định, ngày hôm  liền xảy  chuyện Lỗ Vương vây quanh Tân Mính Các, tiếp đó công việc bận rộn lên.
 
Sau  Cố Đại Giang   tham gia thi Hương, xuất phát tới kinh thành, Cố Vân Đông liền  gửi thư về nhà.
 
“Con quyết định .” Cố Vân Thư gật đầu, “Hơn nữa Thẩm  còn   nhận con   tử.”
 
“Thẩm ? Vị Thẩm  nào?”
 
Cố Vân Thư, “Thẩm Nguyên.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2438-than-tuong-cua-co-dai-giang.html.]
Cố Đại Giang ôm Trì Trì  bật dậy, “Thẩm, Thẩm, Thẩm Nguyên??”
 
Cố Vân Đông tò mò hỏi, “Cha,  ?”
 
“Đương nhiên , Thẩm Nguyên   từng  Tri phủ ở Vĩnh Ninh phủ,  tuy  gặp qua, nhưng đại danh Thẩm  vang dội, học sinh Vĩnh Ninh phủ ai mà  ?”
 
Cố Vân Đông sửng sốt, đột nhiên nhớ .
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 ,   quả thật từng   Thẩm Nguyên từng  quan ở Vĩnh Ninh phủ, đoạn thời gian   quan đó,  lượng  học ở tư thục, học đường  bộ Vĩnh Ninh phủ bùng nổ như phun trào. Vậy cha nàng  qua danh tiếng của , cũng quả thật  kỳ lạ.
 
Cố Đại Giang kích động  thôi, vội gọi Cố Vân Thư  đây, “Con  cho cha , con   quen  Thẩm ? Hắn thật sự đồng ý nhận con   tử?”
 
Cố Vân Thư gật đầu, kể  quá trình gặp gỡ.
 
Cố Đại Giang  đến say mê,  khi  xong liền hưng phấn, “Vậy khi nào chúng   bái kiến Thẩm , cha  cùng con.”
 
Cố Vân Thư, “……” Cha,  là tự    đấy chứ.
 
“Cha, ba ngày nữa là kỳ thi tuyển sinh của Quốc Tử Giám .” Cố Vân Đông cắt ngang sự kích động của Cố Đại Giang, , “Phải chờ Vân Thư thi xong mới  thể chính thức hành lễ bái sư, chúng   bằng đợi đến lúc đó  ?”
 
Cố Đại Giang nghĩ  cũng đúng, “Bây giờ vẫn là việc thi cử của con quan trọng, chuyện khác  vội,  vội.”
 
Cố Vân Đông ngước mắt  trời, ngoài miệng   vội, mà chân  run lên vì khẩn trương .
 
Nàng   cho rằng thần tượng của Cố Đại Giang là Tần Văn Tranh, giờ   thêm một  nữa ư??
 
“Cha, bây giờ   đều  tới đây, chúng   chuyện gì còn  thời gian chậm rãi . Khoe khoang cũng mệt , con bảo  dẫn   về viện nghỉ ngơi .”
 
Mọi   đầu  , quả nhiên thấy khoe khoang đang nắm nửa khối mứt táo bánh gật gà gật gù, vì miếng bánh trong tay  ăn hết, còn đang kiên cường chống đỡ mí mắt.
 
Mọi   bộ dáng  của  chọc , lúc  mới  lượt  dậy  nghỉ ngơi.