Người Thiệu phủ còn    xảy  chuyện gì, Dương Liễu đang bế Trì Trì chơi trong sân, mãi đến khi thấy Cố Vân Đông hôn mê  bế về, bà lập tức căng thẳng đến suýt nhũn cả chân.
 
Mãi đến khi Thiệu Thanh Viễn   , bà mới thở phào nhẹ nhõm.
 
 ngay khi Thiệu Thanh Viễn  đưa Cố Vân Đông  phòng xong, Thiệu phủ    tới.
 
Lần  đến  là cấm vệ quân,  tới   đưa Cố Vân Đông  cung diện thánh.
 
Thiệu Thanh Viễn  thấy bọn họ, liền  Hoàng thượng   chuyện của Lỗ Vương thế tử.
 
Đáng tiếc, Vân Đông hiện vẫn còn hôn mê.
 
Cấm vệ quân tuy trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng cũng chỉ  thể nhẫn nại chờ đợi. Hoàng thượng  dặn,  đối xử lễ phép với quận chúa, tuyệt đối   đường đột.
 
Hơn nữa  khác  , chứ bọn họ thừa ,   Lỗ Vương thế tử  bắt,   là công lao của quận chúa.
 
Thiệu Thanh Viễn  Cố Vân Đông  qua trưa mới tỉnh, quả nhiên,  qua giờ Mùi, nàng liền đau đầu dữ dội mà mở mắt.
 
Nhìn thấy  cảnh quen thuộc, bên cạnh còn    quen, Cố Vân Đông mới thở phào một .
 
Thiệu Thanh Viễn ôm nàng  lòng, chậm rãi nhắm mắt: “Không  là  ,   đừng một  mạo hiểm như  nữa. Lần  là Sở Bảo Nghiên  bắt  sống, nếu   bọn họ trực tiếp  mạng nàng, nàng đến cơ hội kéo dài thời gian cũng  .”
 
Cố Vân Đông rúc trong lòng , cảm thấy vô cùng an tâm,   bèn : “Ta  ,    nhất định sẽ  như  nữa.”
 
“...Đợi nàng    hẵng .” Sao cứ cảm thấy lời nàng   đáng tin lắm, Thiệu Thanh Viễn bất đắc dĩ liếc nàng một cái.
 
Cố Vân Đông "hắc hắc" ,  nhếch môi, liền đau "tê" một tiếng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2420-dung-mieng-lam-gi.html.]
Thiệu Thanh Viễn vội cúi đầu  nàng, cúi xuống hôn  giọt m.á.u rỉ  nơi khóe miệng: “Vết thương ở môi  của nàng khá sâu, đừng cử động mạnh quá.”
 
Cố Vân Đông: “...” Lau thì lau, dùng miệng  gì chứ?
 
Nàng hừ hừ hai tiếng: “Biết .”
 
Thiệu Thanh Viễn mỉm , kể cho nàng  những chuyện xảy   khi nàng hôn mê. Cố Vân Đông   ngẩn , Thiệu Tuệ, là do Thái Văn Khiêm g.i.ế.c?
 
Ủa? Khoan ...
 
Cố Vân Đông bỗng  thẳng dậy, đầu óc nàng vẫn  tỉnh táo hẳn, lúc   cau mày thật chặt mới bắt  chút manh mối.
 
Thiệu Thanh Viễn vốn định hỏi nàng, thấy  đành tạm thời im lặng.
 
Một lúc lâu , Cố Vân Đông đột nhiên mở to mắt  , : “Ta nhớ  , lúc Sở Bảo Nghiên bắt ,    mấy câu, vốn dĩ  định hôm qua động thủ.  hôm qua   đến Hầu phủ, nên  mới chọn hôm nay. Mà   động thủ, khẳng định sẽ chọn lúc Hầu phủ ít  nhất, lúc các  đều  ở bên cạnh . Làm    chắc các  đều  ở đó...”
 
Thiệu Thanh Viễn: “Bởi vì   quan hệ của cha   và Thiệu Tuệ, nên   khả năng sẽ đến phúng viếng bà ,  mặt  cuối. Mà  đa phần sẽ  cùng, nhưng nàng thì khác, nàng  là quận chúa,   xích mích với Thái gia, khả năng cao là sẽ ở  Hầu phủ với bà ngoại.”
 
“Hèn chi Thái Văn Khiêm cứ  đổi thời gian đưa tang,   xem    sửa vì Sở Bảo Nghiên ? Vậy  g.i.ế.c Thiệu Tuệ,  liên quan đến Sở Bảo Nghiên ?”
 
Thiệu Thanh Viễn nhất thời  chút trầm mặc,  cảm thấy, quan hệ cực lớn.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Tiểu thư, cô gia.”  lúc , ngoài cửa truyền đến giọng Đồng Thủy Đào: “Lưu đại nhân của cấm quân hỏi, tiểu thư  tỉnh  ,  là thời gian  còn sớm, Hoàng thượng vẫn đang đợi trong cung.”
 
Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông  ,   cử động tay chân,   còn vấn đề gì lớn.
 
“Đi thôi, chúng   cung một chuyến, xem Sở Bảo Nghiên  khai những gì.”