Thiệu Âm  cửa, còn  kịp  chuyện với Bạch Hàng,  vội vàng vẫy tay gọi Thiệu Thanh Viễn đến: “Thanh Viễn, con mau đến xem Trì Trì , thằng bé    bệnh  .”
 
Vừa  lời , những  khác trong Thiệu phủ đều kinh ngạc, Dương Liễu vội vàng tiến lên. Vừa  gần,  ngửi thấy một mùi hôi thối, lập tức nhíu mày : “Đây là   ? Sao   vẻ   tinh thần chút nào?”
 
Trì Trì luôn là đứa bé thừa năng lượng, buổi sáng lúc  khỏi nhà còn khỏe mạnh. Đến buổi chiều, thì bắt đầu ủ rũ trông  còn sức lực. Đặc biệt là  đường  xe ngựa về, khuôn mặt nhỏ bé  xịu xuống.
 
Thiệu Thanh Viễn ôm đứa bé , cẩn thận bắt mạch,  dò hỏi tình hình từ Cố Vân Đông.
 
Cố Vân Đông lo lắng  tiểu gia hỏa, đau lòng  thôi, thầm trách  sơ suất, nhanh chóng kể  trạng thái cả ngày của con: “Buổi sáng thì vẫn ,   gì bất thường, còn thường xuyên la hét với con vài tiếng, trung khí mười phần. Gần đến giữa trưa thì đ.á.n.h rắm mấy cái.  con nít đ.á.n.h rắm cũng bình thường thôi. Đến lúc sắp về thì tần suất  đột nhiên tăng lên,  thằng bé cũng bắt đầu khó chịu, rên rỉ. Chúng con liền nhanh chóng mang nó về. Trên xe ngựa nó càng  ngừng nghỉ chút nào, đáng thương vô cùng, còn  nữa, tiếng  cũng nhỏ như mèo con,   chút sức lực nào.”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, ôm Trì Trì  phòng, đưa tay ấn hai cái lên  nó. Không  ấn  chỗ nào, khóe mắt Trì Trì vốn đang rũ xuống  giãn ,   vẻ thoải mái hơn  nhiều.
 
Một lúc lâu, Thiệu Thanh Viễn mới   : “Dạ dày  chút vấn đề, yên tâm,   gì to tát. Con  cho  , hôm nay con ăn gì.”
 
Trì Trì hiện tại phần lớn vẫn b.ú sữa, từ tháng  bắt đầu cũng thường xuyên ăn chút thức ăn bổ sung. Thức ăn bổ sung của nó đều  kiểm soát nghiêm ngặt, do Thiệu Thanh Viễn tự  điều chế, nguyên liệu cũng đều  kiểm tra một , do Dương Liễu tự tay .
 
 nó   ăn thức ăn bổ sung từ sáng hôm qua,  vấn đề chỉ  thể là sữa . Tuy nhiên, Cố Vân Đông ăn uống cũng  cẩn thận, dù nàng thường xuyên ghét bỏ Trì Trì, nhưng con   nàng  thể  xót thương? Về mặt ăn uống, nàng  dám sơ suất chút nào, quần áo cũng giữ ấm,  dám để nó  lạnh sinh bệnh. Quả thật, từ khi sinh  đến giờ, nó  từng  bệnh, đây là  đầu tiên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2388-vu-nuoi-ton-thi-tac-gia-bach-dau-mong.html.]
Nếu đồ ăn của nàng  thành vấn đề,   vấn đề... chính là v.ú nuôi Tôn thị.
 
Thiệu Thanh Viễn nhíu mày, phân phó Đồng Thủy Đào: “Đi gọi Tôn thị đến đây.”
 
Đồng Thủy Đào vội vàng chạy , khi trở về, phía  là Tôn thị đang cúi mày rủ mắt, hoảng loạn  thôi.
 
Tôn thị   cửa, liền quỳ thẳng xuống đất: “Đại nhân Quận chúa tha mạng ạ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
“Ngươi  đến  xin tha mạng, xem  là   xảy  chuyện gì?”
 
Tôn thị run rẩy , chậm rãi gật đầu một cái, giọng  cũng  run run: “Biết,  ạ.” Trì Trì  về   tin đồn  bệnh, là v.ú nuôi của Trì Trì,   thể  ?
 
“Hai ngày nay ngươi ăn gì?”
 
Tôn thị  dám ngẩng đầu lên, nhỏ giọng : “Hôm qua  ăn một chút tương ớt,  chỉ ăn một miếng nhỏ, thật sự chỉ là một miếng nhỏ thôi.”
 
Sắc mặt những  trong phòng đều  đổi, Dương Liễu giận đến run : “Ngươi là v.ú nuôi, rõ ràng  lúc cho hài tử b.ú thì   ăn đồ sống lạnh cay độc, ngươi   cũng  sinh một đứa con , tại  còn  ăn tương ớt?”
 
: