Cố phu nhân  đến Hầu phủ vài , nàng  gặp qua,   dáng vẻ .
 
Thế tử phu nhân  nghĩ ,  định hỏi , liền  Thiệu Âm , “Có thể  phiền ngươi dẫn chúng  đến sân Lão phu nhân ?”
 
Thế tử phu nhân ngơ ngác,  về phía Cố Vân Đông, thấy   biểu tình nghiêm túc gật đầu, “Chị dâu, dẫn chúng  qua đó .”
 
“... Được, mời  bên .” Thế tử phu nhân luôn cảm thấy là lạ, cả Cố Vân Đông lẫn vị phu nhân bên cạnh nàng.
 
Nàng  quá hiểu, tại  Cố Vân Đông  giới thiệu   là  nàng? Chẳng lẽ nàng còn   nuôi  ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Ân??
 
Khoan .
 
Thế tử phu nhân đột nhiên dừng bước,  dám tin  Thiệu Âm, miệng há hốc, “Ngài, ngài, ngài   là Tam, Tam cô cô?”
 
 , ngoại trừ Cố phu nhân, Cố Vân Đông gọi bà bà chẳng  cũng xưng hô là  ?
 
Hơn nữa các nàng gần đây liền   sân tổ mẫu, Vân Đông cho dù  vô ý đến mấy, cũng  thể    rằng liền trực tiếp dẫn một  lạ đến gặp tổ mẫu chứ?
 
Nàng kinh ngạc  Thiệu Âm, Thiệu Âm cũng  nàng.
 
 nàng giờ phút  trong đầu  bộ đều là việc sắp   thấy mẫu , căng thẳng  thôi, cũng thực sự   cách nào cùng Thế tử phu nhân trò chuyện , chỉ đành khẽ gật đầu, “Là , ngươi là tức phụ của Hoành Khang  ?”
 
“Là, là , Tam cô, ngài, ngài trở về kinh thành  ?” Thế tử phu nhân kích động  thôi, Thiệu Âm ở Hầu phủ chính là một truyền thuyết,  nhắc đến   thể nhắc,  thần bí,     nhớ nhung.
 
Lúc  rốt cuộc gặp , Thế tử phu nhân liền nhịn    thêm nàng hai mắt.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2374-nguoi-la-tam-co.html.]
Không thể  , giữa ba vị cô nãi nãi, chỉ  Tam cô cô là  nhất. Nghe  mấy năm nay vẫn luôn mắc bệnh, nhưng nàng vẫn trông  trẻ.
 
Bạch gia  hổ là thần y thế gia,     phương t.h.u.ố.c giữ gìn thanh xuân. May mắn là họ là biểu  bên ngoại của Thiệu Thanh Viễn,  chừng nàng tương lai cũng  thể dùng đến phương t.h.u.ố.c như .
 
Thế tử phu nhân  Thiệu Âm liền  khỏi suy nghĩ nhiều, cũng liền bất tri bất giác  đến cửa Niệm Âm Đường.
 
Đứng  cổng viện, nàng mới chợt  hồn,  đó như nghĩ đến điều gì đó,  chút    thôi.
 
Thiệu Âm  phát hiện, nhưng Cố Vân Đông  cảm nhận .
 
Chỉ là hiện tại   lúc hỏi, nàng nghiêng , nắm tay Thiệu Âm   bên trong Niệm Âm Đường.
 
Các nha  trong viện đều  yên tĩnh, Cố Vân Đông  thẳng  chính sảnh, mới  thấy giọng Chu ma ma vang lên.
 
“Lão phu nhân, những chuyện đó ngài cũng đừng bận lòng, hiện giờ an nhàn dưỡng  thể mới là. Ngài   lâu   thấy tiểu thiếu gia Trì Trì ? Hay là ngày khác lão nô cùng ngài  Thiệu phủ, ngài , giờ cứ  thấy tiểu thiếu gia Trì Trì là tâm trạng   lên.”
 
Cố Vân Đông thò đầu , liền thấy Lão phu nhân đang   chiếc trường kỷ cá nhân, Chu ma ma  phía  bà,   chuyện  xoa ấn thái dương cho bà.
 
Lão phu nhân  chỉ khẽ thở dài một ,   gì.
 
Chu ma ma  thấy tiếng động,  đầu   thoáng qua, liếc mắt một cái liền thấy Cố Vân Đông và Trì Trì trong lòng nàng, lập tức mắt mừng rỡ, sắp sửa lên tiếng.
 
Cố Vân Đông  đột nhiên giơ tay lên,  tiếng động ‘suỵt’ một tiếng.
 
Chu ma ma lập tức ngậm miệng, lúc  mới chuyển tầm mắt sang Thiệu Âm. Thế tử phu nhân  quen Thiệu Âm, nhưng Chu ma ma  vô cùng quen thuộc với nàng, lập tức mở to hai mắt,  dám tin hít một  lạnh, tay đang ấn trán Lão phu nhân  khỏi tăng thêm lực.
 
Lão phu nhân nhíu mày, “Mạnh quá.”
 
“Xin, xin , Lão phu nhân, lão nô...”