Cố Vân Đông cho  mang tới một chiếc ghế,   ngay bên ngoài phòng giam. Nàng khoanh tay  ngực, thản nhiên thưởng thức bộ dạng tiều tụy, gầy gò của Lỗ Vương phi. Ánh mắt đ.á.n.h giá , tựa như một thanh gươm sắc bén, đ.â.m  Lỗ Vương phi, khiến vẻ mặt vốn đang châm biếm, bất cần của bà  dần dần biến sắc.
 
Một cảm giác nhục nhã, khó xử dâng lên từ đáy lòng, Lỗ Vương phi đột ngột  dậy, hai tay nắm chặt song sắt nhà lao, sắc mặt âm trầm hỏi: “Vậy ngươi đến đây  gì? Đến xem  t.h.ả.m hại thế nào ?”
 
Cố Vân Đông cuối cùng cũng thưởng thức đủ, nàng lắc đầu, vắt chéo chân: “Không,  đến để kể cho ngươi  một câu chuyện.”
 
Lỗ Vương phi: “…” Vẻ mặt bà  trong nháy mắt cứng đờ, bộ dạng phẫn hận nhất thời  khống chế , thiếu chút nữa  méo mó.
 
Kể chuyện??
 
Bà   dám tin  Cố Vân Đông: “Ngươi đặc biệt chạy đến thiên lao để kể chuyện cho  ? Cách hành xử của Vĩnh Gia quận chúa thật đúng là khiến    tài nào đoán .”
 
Cố Vân Đông  còn gật gật đầu: “Đương nhiên, ngươi   thấu   .” Nàng phủi phủi vạt áo, “Thôi, chúng  vẫn là nên  chuyện chính .”
 
“Ta   …”
 
“Chuyện kể rằng hai mươi năm , ở Linh Châu phủ  một vị cô nương trẻ tuổi xinh .”
 
“Ta     !” Lỗ Vương phi hét lên, hung hợn cắt lời nàng, hai tay đập mạnh  song sắt, lớn tiếng gọi  ngoài: “Bảo cô   , bảo cô   ! Thiên lao của Đại Tấn từ khi nào mà một  đàn bà cũng  thể tùy tiện  ? Lao đầu ? Các ngươi đây là lạm dụng chức quyền, tất cả các ngươi đều đáng  lôi  c.h.é.m đầu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2357-ke-cho-nguoi-nghe-mot-cau-chuyen.html.]
 
Cố Vân Đông dừng  một chút, chờ bà  gào thét xong, mới nhướng mày: “Lỗ Vương phi kích động như   gì? Ta chỉ kể một câu chuyện thôi mà,  đ.á.n.h  mắng, ngươi đừng  như    gì ngươi  bằng.”
 
Lỗ Vương phi: “…” Người đàn bà vô liêm sỉ .
 
Người đàn bà vô liêm sỉ Cố Vân Đông tiếp tục mở miệng: “Vị cô nương xinh  đó quen  một nam tử tự cho là phong lưu. Nam tử đó  phận cao quý, phụ  của cô nương  nịnh bợ , nên nam tử đó  ở  trong phủ của cô nương. Hai   gặp  yêu, trai đơn gái chiếc, củi khô lửa bốc,  bao lâu , cô nương liền  thai.”
 
Sắc mặt Lỗ Vương phi xanh mét, thở hổn hển. Thấy Cố Vân Đông    nao núng, còn định  tiếp, bà  dứt khoát dùng tay bịt tai  .
 
Cố Vân Đông chỉ  , miệng vẫn  ngừng.
 
Con  , ai cũng  tính tò mò. Đừng  Lỗ Vương phi đang bịt tai, nhưng kẽ hở giữa các ngón tay vẫn , trong chốn thiên lao tĩnh mịch , lời  của Cố Vân Đông còn mang theo cả tiếng vọng, cho dù   rõ, ít nhiều vẫn lọt  tai bà .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Cho đến khi, Cố Vân Đông  cao giọng  lên hai chữ “Lỗ Vương”, vẻ mặt Lỗ Vương phi cuối cùng cũng  đổi, bàn tay chỉ còn hờ hững đặt bên tai, câu chuyện  đó,  sót một chữ nào lọt  tai bà .
 
“… Lỗ Vương  , để  vị cô nương  tiếp tục ở  Linh Châu phủ. Sau đó, cô nương sinh con,   đem đứa bé đó đặt ở Bạch phủ nuôi nấng trưởng thành. Ngươi  xem tại  đang yên đang lành, Lỗ Vương  mang đứa bé về kinh thành, mà  cố tình đưa đến Bạch gia?”
 
Lỗ Vương phi nhíu mày, chuyện  còn cần   ? Tự nhiên là lo lắng mang về kinh thành,  phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i đó  thể sẽ  giữ  đứa bé, sợ rằng bà, vị vương phi , sẽ gây bất lợi cho ả .
 
Cố Vân Đông dường như  bà  đang nghĩ gì, lập tức  nhạo một tiếng: “Ta  cho ngươi  tại  nhé? Bởi vì, Lỗ Vương  mưu tính một đường lui   cho đứa bé đó. Thần y Bạch phủ  mạng lưới quan hệ rộng khắp, đứa bé đó lớn lên ở Bạch phủ, tương lai  bộ mạng lưới quan hệ của thần y đều sẽ là của nó.”