Thẩm Nguyên  thèm  Cố Vân Đông, chỉ  chằm chằm Cố Vân Thư : “Có  hôm qua lão già họ Trữ  đến đây  gì với con  ? Hay là các  thấy lão  do Quận vương gia giới thiệu đến nên  tiện từ chối? Ta  ngay bọn họ chẳng  ý  mà.  con đừng quên chuyện hôm qua  hứa với , quân tử nhất ngôn, chẳng lẽ con định nuốt lời ?”
 
Cố Vân Thư mặt mày ngơ ngác, con  , con  ,  đừng  bậy.
 
“Lão sư, con   ý định nuốt lời, con    khi thi đỗ  Quốc Tử Giám sẽ bái   thầy. Trữ phu tử hôm qua quả thật  đến, nhưng ông  chỉ hỏi con hai câu   ngay,  hề  gì về chuyện nhận đồ  cả,  hiểu lầm , con…”
 
Thẩm Nguyên giơ tay lên: “Rất ! Nếu con giữ lời hứa,  là  , nhớ kỹ lời con , thi xong là bái sư,   chậm trễ một ngày nào,  ?”
 
Cố Vân Thư theo bản năng gật đầu.
 
Thẩm Nguyên lúc  mới   ,  ưỡn n.g.ự.c  về phía Cố Vân Đông,   lời nào.
 
 vẻ mặt  rõ rành rành  mấy chữ: ‘Thấy , Vân Thư    bái   thầy , cô  nhiều cũng vô ích thôi.’
 
Cố Vân Đông xoa trán: “Ngài vui là   ạ.”
 
“Được , cứ quyết định  ,  về Quốc Tử Giám .”
 
Ông  xong định , Thiệu Thanh Viễn  đột nhiên lên tiếng giữ  : “Tiên sinh xin chờ một lát, chúng   chuyện  thỉnh giáo .”
 
Thẩm Nguyên lấy  lạ: “Chuyện gì?”
 
“Chờ một lát, chúng   thư phòng lấy đồ, sẽ  ngay.”
 
Thẩm Nguyên bèn theo Cố Vân Thư   chính sảnh  xuống.
 
Cố Vân Đông  Thiệu Thanh Viễn kéo  thư phòng, bảo nàng lấy hai phong thư : “Khó   Thẩm  ở đây, ông  kiến thức uyên bác,  đây còn từng tiếp đãi sứ giả ngoại bang,    nhận  chữ  thư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2344-tim-tham-nguyen-ho-tro.html.]
 
Mắt Cố Vân Đông sáng lên: “ đúng đúng, cho dù  nhận , ông  chắc chắn cũng  đó là chữ của nước nào.”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
  thể đưa thẳng bức thư cho Thẩm Nguyên xem , ai   đó  nội dung gì.
 
Cố Vân Đông đặt bức thư lên bàn, suy nghĩ một lát,  chép  phần xưng hô ở đầu thư.
 
Phần xưng hô  ba chữ, nàng cố tình chép tách chúng .
 
Sau đó, nàng  chép phần lạc khoản,  chọn bừa năm chữ ở giữa.
 
Cố Vân Đông  , tổng cộng  mười một chữ, nàng đều chép rời rạc cả.
 
Chép xong, Cố Vân Đông đợi cho mực khô,  mới mang tờ giấy   chính sảnh.
 
Thẩm Nguyên và Cố Vân Thư đang  chuyện,  đó vì lo lắng chuyện ở Tân Mính Các nên họ   kỹ về việc Trữ phu tử đến hôm qua, bây giờ   vấn đề gì nữa, Thẩm Nguyên liền  để ý xem lão già họ Trữ   những gì.
 
Nghe Cố Vân Thư kể  quá trình, Thẩm Nguyên thiếu chút nữa là đập bàn  ha hả.
 
“Ta  mà,   ngay lão già đó  cổ hủ  kiêu ngạo, đầu óc cứng nhắc cố chấp  c.h.ế.t. Lão chỉ thích loại học trò    lời,    ý kiến phản đối, con xem mấy đứa  tử lão thu nhận  đây ,  khi  quan đứa nào cũng như thế, giống như con rối gỗ, lão  gì  nấy. Không    vì    kìm kẹp quá mức  , mà    ngấm ngầm  trái ý lão, đúng là đáng đời.”
 
Cố Vân Thư là  đầu tiên  thấy cách  như , đáng đời ? Hắn  thấy Trữ phu tử cũng khá… đáng thương.
 
Thẩm Nguyên  xong  thấy  chút đồng tình với lão, lão già  đầu óc   , ngày thường ông cũng chẳng thèm so đo.
 
 chuyện nhường đồ  thì quyết  thể nào, may mà tiểu đồ  nhà ông lanh lợi  chủ kiến,  dễ  mấy lời đường mật dụ dỗ.