“Vừa đến  nửa canh giờ, đang ở chính đường. Vừa  còn   xem tiểu thiếu gia, nhưng tiểu thiếu gia đang ngủ nên  gặp .”
 
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, “Không gặp  là  . Đi,  gặp ông .”
 
Thiệu Võ dẫn đường phía , hai  Thiệu Thanh Viễn nhanh chân  về phía chính đường.
 
Còn  đến gần  thấy Hình Văn Minh  dậy,  đón họ, “Thanh Viễn, Vân Đông, hai con về .”
 
Thiệu Thanh Viễn  đổi sắc mặt, Cố Vân Đông thì  mỉm , “Hình sư thúc,    đến đây? Chờ lâu    ạ, thật ngại quá, chúng con   việc  ngoài.”
 
“Cũng  chờ bao lâu,  mới đến thôi.” Hình Văn Minh  ,  chỉ  hộp quà  bàn, “Ta   tiểu đồ tôn của   đời , nên đến muộn, cũng  kịp dự lễ đầy tháng. Mấy thứ , coi như là chút tâm ý của sư thúc tổ .”
 
“Đa tạ Hình sư thúc.” Thiệu Thanh Viễn bước  chính đường, “Sư thúc .”
 
Hình Văn Minh  đối diện . Thiệu Thanh Viễn  ông , vẫn là dáng vẻ của một năm , vẫn  thiện với  , nụ  cũng  ôn hòa.
 
Chỉ là ai  ,   xem là cần cù,  năng lực  hiền lành   chính là hung thủ sát hại Kiều Kim Thủy?
 
Lúc  Kiều Kim Thủy  g.i.ế.c ở Linh Châu phủ,    Thiệu Văn tìm đến gặp ,  nhặt  cuốn sách ở hiện trường vụ án, thấy  tên hung thủ  đó.
 
Trớ trêu , cái tên   là  mà  ai ngờ tới.
 
Hình Văn Minh!!
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Là vị sư thúc một năm   cùng Vưu Lễ sư thúc xuất hiện ở Tuyên Hòa phủ,   hết lời khuyên can khi Vưu Lễ chất vấn Thiệu Thanh Viễn  nên hạ độc hại .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2175-hung-thu-sat-hai-kieu-kim-thuy.html.]
Là vị sư thúc  một  đến thôn Vĩnh Phúc,  sâu trong núi hái thuốc, đối với ai cũng khách sáo, thậm chí trong đại hội thảo luận y thuật còn kiên định  về phía họ.
 
Ai  thể ngờ  lớp mặt nạ ôn hòa đó  ẩn giấu tâm tư như .
 
Kiều Kim Thủy và ông  cũng  tình nghĩa sư   nhiều năm, ông   hại là hại,  đầu  còn  thể dửng dưng xuất hiện  mặt họ,  mặt  một chút vẻ chột .
 
Bọn họ, đều   lầm .
 
Thiệu Thanh Viễn cụp mắt uống một ngụm ,  ngẩng đầu hỏi, “Hình sư thúc   đến kinh thành? Đến khi nào  ạ?”
 
“Mấy ngày  du ngoạn đến đây, liền nghĩ đến thăm các con. Mới đến kinh thành hôm qua, đến nơi liền  thẳng đến Huệ Dân y quán. Ta  chưởng quỹ , con   con, còn thu bốn đồ   ?”
 
“Vâng, đứa nhỏ còn đang ngủ, đợi nó tỉnh con sẽ bế  cho sư thúc xem. Còn bốn đồ  của con,  thể gọi chúng   mắt sư thúc.”
 
Hình Văn Minh    xua tay, “Chuyện đó  vội, đợi chúng rảnh rỗi  gặp . Phải ,    trong nhà con  một đứa trẻ, vì khó sinh nên hai chân    tiện  ? Ta  đây  từng gặp ca bệnh như ,  thể dẫn   xem  ?”
 
Ông  tỏ  như một vị đại phu vô cùng hứng thú và cấp bách  một căn bệnh  từng thấy.
 
“Đương nhiên là .” Đáy mắt Thiệu Thanh Viễn lạnh ,   dậy, “Vậy con dẫn sư thúc qua xem.”
 
Hình Văn Minh   dậy,  theo  Thiệu Thanh Viễn đến viện của Hàn thị.
 
Lôi Nham  đỡ hơn nhiều, phương án trị liệu mà Thiệu Thanh Viễn và Tống Đức Giang nghiên cứu   hiệu quả, bây giờ    thể  lên .
 
Tuy thời gian  thẳng  lâu, nhưng so với việc   liệt  giường, đây  là một bước tiến lớn.