Hầu phu nhân  khổ, “Thật đáng thương cho     ,  nha  bên cạnh tính kế.”
 
“Là nha  đó chỉ điểm  ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Hầu phu nhân, “Chứ còn ai nữa? Sau khi  rời ,  bảo nó  cùng Lan Thuần  phòng, nó là nhân chứng duy nhất. Ta thật   con nha đầu đó diễn giỏi như , một bộ dạng    thôi, lương tâm c.ắ.n rứt,  Lỗ Vương phi tra hỏi vài câu liền khai  hết.”
 
“Nha  đó ?”
 
“Sau khi nó vạch trần , Lỗ Vương phi sợ  sẽ gây bất lợi cho nó, nên tạm thời giữ nó  Lỗ Vương phủ.”
 
Lão phu nhân lắc đầu, vẻ mặt ngưng trọng , “Nha  đó, e là sống   bao lâu nữa.”
 
Cố Vân Đông gật đầu, “Không chỉ sống   bao lâu, Lỗ Vương phủ còn  thể đổ cái c.h.ế.t của con nha đầu đó lên đầu đại cữu mẫu,  là  g.i.ế.c  diệt khẩu.”
 
Những   mặt ở đây  khỏi nghiêm mặt, đúng , như    tạo thành một vòng lặp khép kín, hợp tình hợp lý.
 
Hầu phu nhân  Cố Vân Đông, “Vân Đông? Con tin  ?”
 
“Con đương nhiên tin ,  là đại cữu mẫu của con mà.”
 
Hầu phu nhân  lạnh, “ cái đứa trong phòng   tin lời nha  đó, cho rằng  giữa đường  tiêu chảy mà rời  là cố ý. Bao nhiêu năm  đối  với nó, tất cả đều đổ sông đổ biển. Còn dám  tìm c.h.ế.t, nó mà c.h.ế.t thật thì càng chứng thực tội danh của .”
 
Bà cố ý  lớn giọng,  trong phòng     thấy , nhưng bên trong bỗng im bặt.
 
Hoài Âm hầu,  vẫn luôn  ở cửa  lên tiếng, lúc  cũng bước ,  đối diện lão phu nhân, mày nhíu chặt, thấp giọng hỏi, “Mẹ, chúng  bây giờ   ?”
 
Ông tuy  thông minh, nhưng vợ  là  thế nào thì vẫn rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2171-khong-con-mat-mui-song-sot.html.]
 
Phải , trừ đương sự Thiệu Lan Thuần nhất thời hồ đồ nghĩ quẩn, những  khác, kể cả di nương của Thiệu Lan Thuần, đều  tin hầu phu nhân  thể   chuyện như .
 
Cái gì mà bán con gái cầu vinh, căn bản là  bậy.
 
 Thiệu Lan Thuần đầu óc  tỉnh táo,  còn  nhảy sông, khiến hầu phu nhân vốn  sứt đầu mẻ trán, tâm trạng cực kỳ tồi tệ tức đến suýt ngất .
 
Cố Vân Đông thấy bà càng  càng tức, vội đưa tay vỗ lưng bà.
 
Lão phu nhân xoa thái dương, “Chuyện , vẫn  bàn bạc kỹ hơn. Lan Thuần  tỉnh ,   hỏi nó vài câu.”
 
“Bà ngoại,   chậm thôi.”
 
Cố Vân Đông đỡ tay lão phu nhân, cùng    phòng Thiệu Lan Thuần.
 
Thiệu Thanh Viễn đang  một bên kê đơn thuốc,  thực  cũng   thấy tiếng Cố Vân Đông ngoài cửa. Thấy nàng ,  khẽ gật đầu.
 
Lão phu nhân  bên mép giường,  Thiệu Lan Thuần vẻ mặt tiều tụy, sắc mặt trắng bệch,  im lặng.
 
Thiệu Lan Thuần rưng rưng nước mắt, thấy lão phu nhân đến, giọng nghẹn ngào, “Tổ mẫu.”
 
“Con bé ,  gì mà nghĩ quẩn, c.h.ế.t  bằng sống. Trời  sập xuống còn   cao chống đỡ, nhảy sông  gì? Nếu      phát hiện, lúc  t.h.i t.h.ể con  trương phềnh, khó coi lắm.”
 
“, nhưng thưa tổ mẫu, con thật sự  còn mặt mũi nào sống nữa.” Thiệu Lan Thuần  khỏi run lên, “Dù con và thế tử của Lỗ Vương  xảy  chuyện gì, nhưng lúc đó  bao nhiêu   thấy, trong sạch của con cũng  còn nữa.”
 
“Vậy con c.h.ế.t  thì còn ? Đến lúc đó   chỉ nghĩ con  hổ mà c.h.ế.t,  ai cho rằng con trong sạch cả. Thay vì , chẳng thà sống cho những  đó xem.” Lão phu nhân  sống hơn nửa đời , đặc biệt là  chuyện của con gái, đối với nhiều việc ngược  còn  thoáng hơn  khác.