Trẻ con quả thật lớn nhanh như thổi. Lúc mới sinh, Trì Trì nhăn nheo như một ông cụ non. Giờ đây  dần dà nảy nở, cả  trông hồng hào bụ bẫm, vô cùng xinh .
 
Đặc biệt là tiểu gia hỏa    thừa hưởng, chuyên chọn những nét  của cha  mà lớn, bây giờ bế  ngoài  ai là  khen.
 
Cố Vân Đông  càng thêm hứng thú. Thấy con trai mỗi ngày một khác, nàng chỉ ước  thể lưu giữ   dáng vẻ của con.
 
Đáng tiếc, dù trong  gian của nàng  điện thoại, cũng chỉ  thể lén lút dùng.
 
Cuối cùng, nàng dứt khoát bảo Thiệu Thanh Viễn dọn một chiếc bàn  nhỏ đến, đặt ngay  giường,  nàng lấy giấy bút  bắt đầu vẽ.
 
Nàng vẽ  dáng vẻ lúc Trì Trì ngủ, lúc ư hử, lúc  Dương Liễu bế trong lòng mà , cả lúc  Thiệu Thanh Viễn ghét bỏ khi  tã.
 
Vẽ xong nàng còn tô màu, hình ảnh đứa trẻ sống động  giấy,  đáng yêu vô cùng.
 
Cố Vân Đông trân trọng cất những tờ giấy  , định bụng   Trì Trì lớn lên sẽ cho con xem.
 
Trì Trì   , tuy tạm thời   , nhưng mỗi khi tỉnh, cái miệng nhỏ  bi bô, luôn phát  những âm thanh ê a kỳ lạ, thường xuyên chọc cho Cố Vân Đông   ngớt.
 
Thiệu Thanh Viễn thấy nàng ở cữ vui vẻ như  cũng thấy yên lòng, chỉ là trong lòng  chút  thoải mái.
 
Từ khi con trai  đời, địa vị của  trong nhà cứ tụt dốc  phanh, phảng phất như  còn tồn tại.
 
Vào ngày Cố Vân Đông hết cữ, Tuyên Hòa phủ   nữa truyền đến tin vui.
 
Cố Vân Thư trong kỳ thi viện  tháng tư,  một  nữa giành  án thủ, trở thành một tú tài tiểu tam nguyên khi  đầy chín tuổi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2166-o-cu.html.]
Cố Vân Đông  lá thư gửi đến, niềm vui mừng lộ rõ  mặt, suýt nữa thì nhảy cẫng lên, nàng ôm Trì Trì hôn lấy hôn để.
 
Sau đó, nàng khoan khoái gội đầu tắm rửa,  một bộ quần áo mới  bước  khỏi phòng,   thư hồi âm cho Vân Thư, nhét tất cả những bức tranh vẽ Trì Trì  một túi giấy, định gửi về cho cha và Vân Thư xem.
 
Lúc nàng đưa túi giấy cho Thiệu Thanh Viễn,  ngờ   nhét thêm một phong thư và mấy tờ ngân phiếu  trong.
 
Cố Vân Đông ngẩn , khó hiểu  hành động của .
 
“Chàng gửi ngân phiếu về  gì?”
 
Thiệu Thanh Viễn liếc nàng một cái, “Nàng quên lời    ?”
 
Cố Vân Đông chớp chớp mắt, cố gắng nhớ  từng câu Thiệu Thanh Viễn  .
 
Sau đó kinh hoàng phát hiện, một tháng qua đầu óc nàng  là tiểu gia hỏa Trì Trì . Thiệu Thanh Viễn hình như    nhiều với , nhưng mà, nhưng mà… trong ký ức của nàng, phảng phất chỉ  vài câu như  thôi?
 
Cố Vân Đông  chút chột  ngẩng đầu, quả nhiên bắt gặp vẻ mặt  lạnh của , lập tức  gượng một tiếng, “Ta sai ,   nên bỏ qua ,  bảo đảm sẽ sửa đổi,    xếp thứ nhất, Trì Trì xếp cuối cùng.”
 
Ta tin ngươi mới lạ.
 
Thiệu Thanh Viễn  tin lời hứa của nàng chút nào, nhưng   nay đều   cách nào với nàng, chỉ cần nàng  một câu mềm mỏng, dù nàng  gây   lầm lớn đến  cũng đều  thể tha thứ.
 
Chàng ôm Cố Vân Đông , hôn mạnh hai cái,  thở dài một , thấp giọng , “Con trai  nhiều  cưng chiều như , còn  thì chỉ   nàng thôi.”
 
Cố Vân Đông, “…” Mặc dù trong thư Bạch gia gửi đến gần đây,  bộ đều là về Trì Trì, đúng là  nhắc đến  một chữ, nhưng mà, tâm ý ẩn giấu của họ,  vẫn nên cảm nhận  chứ.