Hàn thị thở  một , nắm lấy bàn tay nhỏ của con gái, : “Phu quân của  là đại phu, tuy chỉ là lang y rong, nhưng y thuật cũng tàm tạm, cuộc sống gia đình cũng  đến nỗi nào. Chỉ là năm ngoái, ông  vì  chữa chân cho con trai chúng , khi lên núi hái t.h.u.ố.c   may  ngã từ vách núi xuống,  cứ thế…  .”
 
Bà  , tuy   như A Kỳ, nhưng cảm xúc cũng trở nên trầm xuống.
 
“ khi phu quân còn tại thế, con gái   ở bên cạnh xem ông  bận rộn. Có một  thứ tuy  cố tình dạy, nhưng con bé xem qua vài  cũng  thể nhớ . Phu quân  A Kỳ  thiên phú về phương diện , ông  vốn cũng định đợi A Kỳ lớn hơn một chút sẽ đem hết bản lĩnh truyền cho nó, nhưng ai ngờ, chúng    chờ  đến ngày đó.”
 
“Vốn dĩ  nghĩ  chuyện cứ như  thôi,  ngờ  thấy  tin tức đại nhân  nhận đồ , hơn nữa  phân biệt nam nữ.  nghĩ nếu con gái  cứ thế bỏ lỡ cơ hội, thì thật quá đáng tiếc, cho nên, liền dắt con bé đến thử xem .”
 
Thiệu Thanh Viễn im lặng lắng , một lúc lâu , ngón tay khẽ gõ hai cái lên mặt bàn.
 
Chàng  , ánh mắt  phần sắc bén  bà: “Chân của em trai con bé là ? Ta   sự thật.”
 
Lòng Hàn thị chùng xuống, nụ  gượng gạo  mặt  thể duy trì  nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Tay bà ướt đẫm mồ hôi, một lúc lâu  lên tiếng.
 
A Kỳ ngẩng đầu  bà,  mở miệng : “Chân của em trai   sức, cha  lúc em  sinh   gặp sự cố.  cha vẫn luôn  chữa khỏi cho em,  châm cứu cho em, nhưng  kịp chữa khỏi cho em thì cha …”
 
Thiệu Thanh Viễn  ,   về phía Hàn thị: “Vậy nên bà đưa con gái đến đây là vì  nhân cơ hội , để  giúp bà chữa khỏi cho con trai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2131-tu-tam-cua-han-thi.html.]
 
Hàn thị ‘bịch’ một tiếng quỳ xuống đất: “Đại nhân tha tội, đại nhân tha tội.”
 
A Kỳ ngơ ngác, thấy  như  cũng vội quỳ xuống theo, nước mắt  lã chã rơi.
 
Hàn thị vội ôm lấy con,  với Thiệu Thanh Viễn: “Đại nhân, dân phụ thừa nhận, dân phụ quả thực  ý đồ . Dân phụ cũng thật sự hết cách ,   phu quân còn tại thế, còn  một tia hy vọng. Sau khi phu quân qua đời, dân phụ cũng  từng  tìm các đại phu ở y quán khác, nhưng tất cả đều   cứu . Con trai  mới  đầy ba tuổi, nếu cả đời đều     thì khổ quá. Dân phụ  Thiệu đại nhân là hậu duệ của thần y, y thuật cao minh, nhưng dân phụ cũng  chỉ bằng  thì   tư cách mời Thiệu đại nhân xem bệnh.”
 
“Sau    Thiệu đại nhân  nhận đồ , con gái cũng  thể. Dân phụ liền nghĩ, A Kỳ từng  phu quân khen  thiên phú,   sẽ  đại nhân chọn trúng. Đến lúc đó, con bé theo bên cạnh đại nhân học y,  khi  bản lĩnh cũng  thể chữa khỏi cho em trai nó. Dân phụ thừa nhận  tư tâm, nhưng A Kỳ cũng quả thực là một hạt giống , con bé cũng thích học y, dân phụ  nỡ để tài năng của nó  mai một, lúc  mới đưa  đến đây.”
 
Hàn thị quả thực  còn cách nào khác. Bây giờ bà là một góa phụ, dắt theo một đôi con nhỏ. Trong đó, con trai chỉ  thể   giường  xuống , cuộc sống gia đình càng thêm khó khăn.
 
Đặc biệt,  ít  thấy  con họ cô nhi quả phụ dễ bắt nạt, thường xuyên đến gây sự.
 
Thậm chí còn   khuyên bà bán A Kỳ , hoặc vứt bỏ A Nham,  tự  tái giá.
 
Con cái là m.á.u mủ của ,  bà  thể bán  vứt bỏ chúng .   những   thích, hàng xóm đang nhòm ngó gia đình họ, lòng bà vô cùng sợ hãi.
 
Bà  còn lối thoát nào khác, khó khăn lắm mới thấy  một cọng rơm cứu mạng, bà  nắm lấy bằng  giá.