Giọng Hoài Âm Hầu còn  dứt, lão phu nhân  một  nữa thở gấp, trong nháy mắt liền ngất .
 
Người trong phòng kinh hãi: “Mẹ…”
 
Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông ở bên ngoài tự nhiên cũng  thấy, cảm thấy  , Thiệu Thanh Viễn lập tức chạy  trong phòng.
 
Hắn  những  đang vây quanh mép giường, mày đột nhiên nhíu chặt, bước nhanh về phía ,   hai lời  đẩy Hoài Âm Hầu và Thiệu Nhị gia sang một bên: “Tất cả vây quanh ở đây,  bệnh   mà thở  nữa?”
 
Hoài Âm Hầu và Thiệu Nhị gia  kéo lảo đảo lùi  hai bước, kinh ngạc  Thiệu Thanh Viễn đang  chút sốt ruột.
 
Lực tay của Thiệu đại nhân ban nãy…   dạng  . Nếu   họ kịp thời  vững,  lẽ  ngã sõng soài .
 
 lúc  cũng   là lúc nghĩ đến những chuyện đó, hai  dẫn theo phu nhân của  ngoan ngoãn  lùi  xa một chút, thò đầu hỏi: “Thiệu đại nhân,  của  thế nào ?”
 
Thiệu Thanh Viễn bấm  mấy huyệt vị của lão phu nhân, cuối cùng  cho  thở của bà trở nên đều đặn.
 
Tuy vẫn nhắm mắt  tỉnh , nhưng may mắn là mạch tượng   định.
 
Thiệu Thanh Viễn thở phào nhẹ nhõm,  đầu  với mấy  Hoài Âm Hầu: “Không  ,    ngoài  , tình hình của lão phu nhân  thích hợp để chịu thêm kích động.”
 
“Không  là  ,   là  .” Mấy  Hoài Âm Hầu lau mồ hôi  trán, nhẹ nhàng thở  một .
 
 ngay  đó, họ đột nhiên phản ứng .
 
Vừa nãy... lúc họ  chuyện hình như cửa phòng  đóng, đặc biệt là mấy câu lão thái thái cao giọng,  bên ngoài    thể  thấy.
 
Họ  đầu , quả nhiên, Cố Vân Đông vốn đang  nghỉ ở gian chính cũng  bước tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2040-thieu-am-o-linh-chau-phu-rat-on.html.]
 
Hoài Âm Hầu  chút bực bội, định  gì đó, thì lão phu nhân  giường đột nhiên  phản ứng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Thiệu Thanh Viễn  đầu , thấy bà nhíu mày, bất an lắc đầu, lập tức đưa tay day day thái dương cho bà.
 
Nào ngờ mới ấn  hai cái, tay    lão phu nhân nắm lấy.
 
Thiệu lão phu nhân nhắm mắt, thấp giọng gọi: “Âm Nhi, Âm Nhi …”
 
Mấy  Hoài Âm Hầu  mà  chút  hổ, đặc biệt là khi thấy mẫu  nắm tay Thiệu Thanh Viễn gọi tên con gái, nhất thời càng     gì.
 
Một lát , Hầu phu nhân tiến lên,  lời xin  với Thiệu Thanh Viễn: “Thiệu đại nhân, bên  để  lo, ngài cùng quận chúa  nghỉ ngơi một lát ,   cho  chuẩn  bữa tối , hôm nay xin hãy ở  dùng bữa tối  hẵng .”
 
“ , đúng , ở đây cứ để phu nhân của  và Chu ma ma trông chừng, chúng   phòng khách  .”
 
Tuy  , nhưng Hoài Âm Hầu thực    yên tâm.
 
  là chủ nhà, Thiệu Thanh Viễn  nhiều  cứu mạng  ông, ông  thể  tiếp đãi, đặc biệt là trong tình huống Cố Vân Đông đang mang thai.
 
Thế nhưng, khi Hầu phu nhân định gỡ tay lão phu nhân , bà  đột nhiên dùng sức, nắm c.h.ặ.t t.a.y Thiệu Thanh Viễn, giọng  cũng trở nên gấp gáp: “Âm Nhi, Âm Nhi, đều là do   , là  vô dụng,  để con  chịu nhiều khổ cực như , rốt cuộc con đang ở , con về …”
 
Hầu phu nhân   bịt miệng lão phu nhân , trong mắt  đời, Thiệu Âm  bệnh c.h.ế.t từ khi còn trẻ.
 
 nàng cũng  tiện  hành động gì  mặt Thiệu Thanh Viễn, chỉ  thể mở miệng ngắt lời bà: “Mẹ,     mê sảng nữa , tam  hơn hai mươi năm  …”
 
“Bà  đang ở Linh Châu phủ, bà  vẫn  .” Giọng của Thiệu Thanh Viễn đột nhiên vang lên, trực tiếp át  lời của Hầu phu nhân.