Tần Văn Tranh lắc đầu, “Không .”
 
Ông   dứt lời, phía  đột nhiên vang lên một giọng   phần quen thuộc, “Hoài Âm Hầu phủ quả thực  xảy  chuyện, cho nên mới  đến .”
 
Thiệu Thanh Viễn   đầu , liền đối mặt với một gương mặt quen thuộc, “Ngươi… là…”
 
Thang Khởi Kính uất ức, ngón tay run rẩy chỉ  , “Ngươi  nhớ  ?”
 
“Có chút ấn tượng.”
 
Thang Khởi Kính, “Ta, ,  lúc  suýt chút nữa  đ.á.n.h  với ngươi,  là Thang Khởi Kính, Thang thiếu gia, Thang thiếu gia a. Năm ngoái lúc định mua cửa hàng Tân Minh Các, ngươi còn  giá mười vạn lượng đó.”
 
Hắn   , Thiệu Thanh Viễn liền nhớ ,    mang theo bốn thủ hạ, kết quả   đ.á.n.h  một  Thiệu Văn, cuối cùng xám xịt rời . Sau đó còn hợp tác với Dịch Tử Lam,    mất mặt. Chàng  vẻ bừng tỉnh.
 
Ngay  đó  nghĩ đến Thang Khởi Kính hình như  quan hệ họ hàng với Hoài Âm Hầu phủ,   là biểu cô nương của hầu phủ, lập tức hỏi , “Ngươi  Hoài Âm Hầu phủ xảy  chuyện? Chuyện gì ?”
 
“Cũng   chuyện gì lớn, chỉ là lão phu nhân ngã bệnh. Hầu gia và hầu phu nhân đều là  hiếu thuận, lúc    thể   , nên chỉ  thể cho quản gia đến tặng quà.”
 
Lão phu nhân  bệnh??
 
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn  , Tần Văn Tranh cũng khẽ nhíu mày.
 
Trong  những   mặt, chỉ  Thang Khởi Kính ngơ ngác: Sao mấy     vẻ quan tâm đến Hoài Âm Hầu phủ ? Trông còn lo lắng hơn cả   thích như .
 
Tần Văn Tranh hỏi, “Đã mời thái y ?”
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Chắc, chắc là mời .” Thang Khởi Kính nào  ,   là biểu cô nương của Hoài Âm Hầu phủ, nhưng thực    cũng  nhiều.
 
Đặc biệt là  khi lão hầu gia qua đời,   một năm  thăm hầu phủ một   là  tệ.
 
Lần  cũng là vô tình   tin tức, tình hình cụ thể, Thang Khởi Kính     gì.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2033-lao-phu-nhan-nga-benh.html.]
Hắn nghĩ nghĩ, thêm một câu, “Cũng   bệnh gì nặng,  già mà, tuổi cao  thì  đau chỗ  chỗ .”
 
Cố Vân Đông  nắm lấy tay Thiệu Thanh Viễn, “Chúng  qua đó xem .”
 
“Được.”
 
Thiệu Thanh Viễn lập tức cho Thiệu Võ chuẩn  xe ngựa, cẩn thận đỡ Cố Vân Đông lên.
 
Ngay  đó  đầu   với Tần Văn Tranh, “Bên , còn  phiền  giúp  xem một lúc nữa.”
 
“Được   , các ngươi mau  , ở đây   .” Tần Văn Tranh  quan hệ của họ, lúc cần giúp đỡ tự nhiên  chút do dự.
 
Ngược  là Thang Khởi Kính, vẻ mặt kinh ngạc, theo bản năng định  theo lên xe ngựa, kết quả  Tần Văn Tranh một phen kéo .
 
Trơ mắt  xe ngựa ngày một  xa, Thang Khởi Kính mới  đầu, khó hiểu hỏi, “Tần đại nhân, ,   ? Tại  Thiệu Thanh Viễn họ   lão phu nhân  bệnh,   vẻ lo lắng như ?”
 
Tần Văn Tranh liếc xéo  một cái, “Không nên hỏi thì đừng hỏi, đợi đến lúc nên , tự nhiên sẽ .”
 
Thang Khởi Kính, “…” Các vị  sách nhiều,  chuyện đều thâm sâu như  ?
 
Hắn trong lòng vẫn  nghi hoặc, nhưng  Tần Văn Tranh kéo  tiệm, chỉ  thể bất đắc dĩ đè nén lòng hiếu kỳ xuống.
 
Bên , xe ngựa cũng  đến cổng lớn của Hoài Âm Hầu phủ.
 
Thiệu Võ  gõ cửa,  gác cổng   hai lời  mở cổng, còn vẻ mặt vui mừng mở miệng, “Thiếu gia, ngài    mời  Vệ thái y…”
 
Lời còn   xong, thấy Thiệu Võ,  gác cổng sững sờ, “Ngươi là…”
 
Thiệu Võ nghiêng  một nửa,  gác cổng liền thấy  Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông tay trong tay  tới.
 
Thiệu Thanh Viễn  về phía , “Chúng  đến thăm hầu gia.”