Cố Vân Đông chẳng  chút thiện cảm nào với  chú hai . Trước   và Cố Đại Giang cùng   dụ bọn giặc cỏ nhưng chỉ    trở về, điều   thể  khiến nàng suy nghĩ nhiều, liên hệ sự mất tích của Cố Đại Giang với .
Cố Đại Hà chạy đến bên cạnh Cố Vân Đông,   hai lời liền  xổm xuống giật mạnh ống tay áo của nàng.
“Ngươi  gì ?” Cố Vân Đông    một chút sức lực, vội giật tay về.
“Dù  ngươi cũng sắp c.h.ế.t ,  tiền cha ngươi để  cho cũng đừng lãng phí, để chú hai cầm  hiếu kính ông bà nội của ngươi.” Cố Đại Hà   nhặt một hòn đá bên cạnh lên, thẳng tay đập  đầu nàng. Cố Vân Đông chỉ kịp chửi thầm một tiếng “Khốn kiếp!”  bất tỉnh.
“Chị cả!” Cố Vân Thư hét lên một tiếng, lao tới đ.ấ.m đá Cố Đại Hà điên cuồng.
Dương thị cũng phản ứng , vội đặt chiếc gùi xuống  xông lên cào cấu .
Bị hai  níu , Cố Đại Hà quả thật  lùi  hai bước. Cuối cùng,  mất kiên nhẫn tóm lấy Cố Vân Thư, một tay bóp chặt cổ nó, quát lớn với Dương thị đang định lao tới cắn : “Đứng ! Còn qua đây nữa  bóp c.h.ế.t con trai ngươi!”
Dương thị đột ngột dừng , do dự  dám tiến lên,  con trai    đứa con gái đang bất tỉnh, đột nhiên quỳ xuống  mặt Cố Đại Hà: “Chú hai, cầu xin chú, cầu xin chú thả A Thư , nó đau, nó đau lắm.”
Cổ Cố Vân Thư  siết đến tím tái cả mặt, mắt đỏ ngầu, nước mắt lưng tròng nhưng nó nhất quyết  để rơi xuống. Nó  màng gì cả mà điên cuồng giãy giụa: “Mẹ  lên , đừng quỳ! Hắn   ,  là súc sinh! Hắn đánh chị con,  ép c.h.ế.t cả nhà chúng , con  thành ma cũng  tha cho !”
Cố Đại Hà    để tâm đến những lời chửi rủa của nó. Không còn Dương thị cản trở,    đến bên Cố Vân Đông, một tay xé toạc ống tay áo của nàng. Hắn   cả  lén cho đứa cháu gái  bạc để phòng ,  còn vô tình  thấy Cố Vân Đông đem bạc khâu  bên trong ống tay áo, cho nên  mới   để lấy.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dù  trong thời buổi , cả nhà bọn họ chắc chắn  sống nổi mấy ngày. Thay vì để  bạc  chôn cùng với họ, chi bằng để  cầm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-2-bac.html.]
Cố Đại Hà lòng thanh thản, xé ống tay áo , quả nhiên thấy  một nén bạc vụn. Anh cả của  cũng thật  tâm cơ,  dám giấu giếm nhiều tiền như .
Lấy  bạc, Cố Đại Hà thẳng tay ném Cố Vân Thư sang một bên. Dương thị vội vàng lao tới đỡ lấy nó, tránh cho đầu nó đập  tảng đá: “A Thư,   đây,  đau nhé.”
Cố Vân Thư suýt nữa thì tắt thở,  thả   mới bắt đầu thở hổn hển từng ngụm lớn.
Cố Đại Hà  dậy liếc   con họ một cái,  đắc ý: “Các  cũng đừng trách , là ông bà nội quyết định đuổi các  ,  là con cháu, chỉ  thể  lời họ thôi.”
Nói xong,   khẩy một tiếng  sải bước đuổi theo hướng của Cố lão đầu.
Cố lão đầu  thấy con trai thứ hai của  bỏ , lúc  thấy   , ông   nhíu mày hỏi: “Con   ?”
Cố Đại Hà cũng  giấu giếm: “Con bé    còn giấu bạc, con lấy  đây cho cha  tiêu.”
Cố lão đầu dừng bước: “Bọn họ chỉ còn  chút lương thực như , con còn ...”
“Sao   thể ?” Ông  còn   dứt lời, Triệu thị   nhịn  mà mắng: “Ta   lão đại  thật thà mà! Có bạc  hiếu kính cha  già ,  còn lén lút cho vợ con.  là cái đồ vong ơn bội nghĩa, chúng  cực khổ nuôi nó lớn từng ,  nuôi  một con sói mắt trắng, đáng lẽ  đánh c.h.ế.t nó từ sớm. Lão nhị lấy bạc thì  ? Dù  cho bọn chúng cũng chẳng dùng , đừng để cuối cùng  rơi  tay  khác, chi bằng đưa cho chúng .”
Cố lão đầu há miệng, hồi lâu  mới thở dài: “Cũng là do  chúng nó  .” Coi như  ngầm đồng ý với lời của Triệu thị.
Cố Đại Hà liền yên tâm cất kỹ nén bạc: “Mẹ, bạc  con giữ cho  nhé. Con còn trẻ khỏe,  dễ  mất.”
Triệu thị liếc  một cái,   gì. Trong thời buổi , bà  cũng   vì mấy chục văn tiền mà  con trai  vui, lỡ như chọc giận nó   nó bỏ , bà già  cũng  sống nổi. Bà  nghĩ tiền  nhiều, nên cũng mặc kệ .