Cố Vân Đông    cho giật , ngẩng đầu lên liền đối diện với vẻ mặt kinh ngạc và tức giận của .
“Ngươi,    tại  ngươi cứ hỏi thăm  chuyện của Tần đại ca, thì  là đang đợi ở đây. Ngươi cũng  cho em trai ngươi  học đường của Tần đại ca đúng ?”
Cố Vân Đông ban đầu ngơ ngác, ngay  đó mắt sáng lên, ủa,  là vị Tần đại ca  đang mở một nhà học đường ở huyện Phượng Khai.
Khoan , Liễu Duy  ,   xuất  là trạng nguyên đúng ?
Nghe  xưng hô, tuổi cũng  lớn lắm.
Cố Vân Đông  tủm tỉm  Liễu Duy: “Đừng kích động, đừng kích động,  xuống bình tĩnh nào. Kể cho   xem học đường của Tần đại ca  là thế nào?”
Liễu Duy sững sờ,  nàng một lúc lâu, bỗng nhiên nhận  là    đánh  khai.
Hắn tức khắc bực bội  thôi,  Cố Vân Đông với ánh mắt đầy lên án: “Không  ngươi  cái gì.”
Hầy,  bắt đầu  ăn đòn đúng ?
Thiệu Thanh Viễn  ăn cháo xong, cuộc đối thoại của hai  cũng  rõ ràng,  lau miệng,  với Cố Vân Đông: “Hai con hươu bào đều để  nhà ăn , thời tiết  cũng để , ngươi xem  thể nghĩ  thêm vài cách chế biến thịt hươu bào .”
Liễu Duy suýt nữa tức đến ngất ,  phẫn nộ  đầu  về phía Thiệu Thanh Viễn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-127-chuyen-hoc-duong-da-xong.html.]
Người  nghiêng , hướng phía vai  thương của  về phía .
Liễu Duy lập tức xìu xuống, hít một  thật sâu, tự nhủ đây là ân nhân cứu mạng, ân nhân cứu mạng,   thể vong ân phụ nghĩa.
Cứ như  bình tĩnh một lúc lâu,  mới : “Thôi thôi, dù  cũng   bí mật gì,  trong huyện nên  đều  , chỉ  các ngươi ở nơi thâm sơn cùng cốc  tin tức bế tắc, cái gì cũng  .”
Cố Vân Đông nhướng mày: “Ngươi  .”
“Tần đại ca tên thật là Tần Văn Tranh, mười tám tuổi đỗ trạng nguyên xong liền  quan ở Hàn Lâm Viện kinh thành. Anh  tuổi trẻ khí thịnh,   thông minh, tràn đầy khát vọng  vì nước vì dân  nên công trạng.  mà tiên hoàng…” Liễu Duy dừng , chỗ   cần  chi tiết,   đều .
Tiên hoàng ngu  vô đạo,   nên thành tích cũng  dễ dàng.
Rất nhiều trung thần, thanh quan đều  ép đến buồn bực  vui, thậm chí đầu lìa khỏi cổ. Tần Văn Tranh ban đầu cũng  chèn ép khắp nơi. May mà chức vị của    cao,    thực quyền  hậu thuẫn gì, trong mắt những kẻ quyền cao chức trọng   gì uy hiếp.
Tuy như  cũng dễ trở thành con  thí   khác lợi dụng, nhưng Tần Văn Tranh đầu óc vẫn , mấy  hiểm nguy trùng trùng   đều bình an thoát . Cũng vì ,    còn một mực đấu đá lung tung nữa.
Sau , cũng    xảy  chuyện gì, Tần Văn Tranh đột nhiên từ quan  xa, mang theo vợ  khắp  nhiều nơi. Cuối cùng,  dừng chân ở huyện Phượng Khai.
Người khác   nguyên nhân   đột ngột từ quan, nhưng nhà Liễu Duy  nguồn tin,    khi từ quan Tần Văn Tranh  gặp Thái tử điện hạ, cũng chính là tân hoàng bây giờ một , cụ thể   gì thì  ai .
Liễu Duy hạ thấp giọng: “Ta  cho các ngươi , bây giờ tân hoàng  lên ngôi,   bản lĩnh như Tần đại ca, e là  lâu nữa sẽ  tân hoàng triệu về kinh thành. Cho nên ngươi  đưa em trai ngươi  học đường của    sách,  thể nào,  thời điểm mấu chốt     còn  thể nhận học sinh  chứ, đúng ?”
“Ồ.” Cố Vân Đông bừng tỉnh ngộ,  vẻ “ngươi    lý”, chỉ là ngay  đó, giọng nàng  đổi,  hỏi: “Vậy ngươi đưa hươu bào cho   là vì cái gì? Chẳng lẽ   vì   học đường của   ?”