Sắc mặt Vu Dương Hồng lập tức  đổi, ông bật dậy, vội vã chạy theo Trương gia lão đại.
Trương lão đại  khi   chút kinh ngạc  đầu  về phía Cố Vân Đông, nhưng  kịp  rõ   Vu Dương Hồng kéo  mất.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn cũng  dậy, hai  đồng thời nhíu mày chặt .
“Đi, đến cửa hàng.”
Đoạn nhị gia, mang theo Đậu thiếu gia? Vị Đậu thiếu gia của tham tướng phủ  ?
Cố Vân Đông nghĩ đến lời  phụ nữ   ,   đang nhắm  tiệm tạp hóa, lẽ nào chính là Đoạn nhị gia?
Tức c.h.ế.t nàng, Đoạn nhị gia  chuyện nhà  còn đang rối tung,  bắt đầu vươn tay sang nơi khác.
Thế nhưng hai   định   khỏi tửu lầu, Cố Vân Đông đột nhiên  dừng .
Nàng nghĩ đến Đoạn Uyển còn đang ở  lầu  chuyện với La chưởng quỹ, nhíu mày : “Chàng   ,  đưa Đoạn Uyển về khách điếm  sẽ qua .”
“Được, nàng cẩn thận một chút.” Thiệu Thanh Viễn gật đầu, “Yên tâm ,   ở đây,  ai  thể nhắm  tiệm tạp hóa  .”
“Ừm,  .”
Thiệu Thanh Viễn lúc  mới   rời khỏi tửu lầu. Cố Vân Đông từ từ thở  một ,  về phía cầu thang.
Vừa , khi  đến đầu cầu thang, cửa phòng  mở , La chưởng quỹ từ bên trong bước .
Thấy Cố Vân Đông, ông  khẽ gật đầu, : “Đại tiểu thư phiền cô nương chăm sóc.”
Dứt lời, ông  cúi đầu,    biểu cảm gì mà rời .
Cố Vân Đông   phòng, thấy Đoạn Uyển một    bàn, sắc mặt  vẻ    lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-1248-den-tiem-tap-hoa.html.]
Xem  La chưởng quỹ  mang đến tin tức gì .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đoạn Uyển  ngẩng đầu lên, thấy nàng liền nhanh chóng  tới, “Vân Đông, La thúc  tình hình của Chỉ Lan và Tuệ Lan   chút nào. Nhị thẩm của  đánh các nàng đến c.h.ế.t  sống , bây giờ còn đang sốt cao  nhốt trong phòng. Nếu  cứu các nàng, các nàng sẽ mất mạng.”
Vừa dứt lời,  thấy Cố Vân Đông vẻ mặt trầm ngâm, lập tức kinh ngạc, “Sao ?” Có  là thấy chuyện của cô  quá phiền phức,   quản nữa ?
Cố Vân Đông  lắc đầu, “Không  gì,  thôi,  đưa cô về khách điếm .”
Đưa về?
Đoạn Uyển  chút  hiểu, lúc  mới cảm thấy  gì đó  đúng.  , Thiệu Thanh Viễn ? Sao    thấy ?
Đoạn Uyển há miệng, cũng  dám hỏi gì, càng  dám  gì, chỉ  theo  Cố Vân Đông rời khỏi tửu lầu.
Cố Vân Đông bước  nhanh, Đoạn Uyển  chạy chậm mới theo kịp.
Mãi cho đến khi về đến khách điếm, cô  mới thở hổn hển nhỏ giọng hỏi: “Vân Đông,   cô gặp chuyện gì ?”
“Ừm, tiệm tạp hóa của  xảy  chút chuyện, Thiệu đại ca   xử lý  . Ta cũng   một chuyến, cô ở khách điếm nghỉ ngơi ,  để Thủy Đào ở  với cô.”
“Tiệm tạp hóa xảy  chuyện gì? Chuyện gì ? Ta  thể giúp…” Đoạn Uyển   một nửa liền lập tức dừng .
 , bây giờ cô  còn tự lo  xong, lấy   bản lĩnh  giúp  khác? Không kéo chân   là  .
Cô  từ từ hít một  thật sâu, : “Được,  sẽ ở khách điếm, cô  lo việc của   .”
Cố Vân Đông gật đầu, dặn dò Đồng Thủy Đào một phen,  đó mang theo Thiệu Văn rời .
Đoạn Uyển  chút tự trách. Thiệu Thanh Viễn  đến cửa hàng , Cố Vân Đông  đặc biệt ở  tửu lầu đưa  về  mới , đây là  yên tâm về cô .
Chuyện của Chỉ Lan và Tuệ Lan, cô   tự  nghĩ cách,  thể phiền phức họ nữa.
Đoạn Uyển  trong phòng, cúi mắt trầm tư.