Nông Môn Thần Y Bận Rộn Trồng Trọt - Chương 381

Cập nhật lúc: 2025-09-20 14:33:32
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái gì?"

Giang Ngư Miên sững sờ, ngẩng đầu Lý Tam Nương đang căng thẳng hưng phấn, nàng nhanh chóng đặt dược liệu trong tay xuống, đôi mắt ngập nước, mờ ảo như sương lóe lên, với Lý Tam Nương, "Tam nương cô cô, giúp trông chừng nơi , xem thử."

"Ài, thôi..."

Lý Tam Nương gật đầu, lời còn kịp thì bóng dáng Giang Ngư Miên biến mất khỏi phòng thuốc. Nàng lắc đầu, trách yêu , "Con bé gặp chuyện của Cảnh Ninh Phong là bình tĩnh nổi nữa ..."

Gà Mái Leo Núi

Kể từ Cảnh Ninh Phong trọng thương, Giang Ngư Miên khó khăn lắm mới cứu sống , nàng phận của Cảnh Ninh Phong tuyệt đối chỉ là một thợ săn thôn quê bình thường một thư sinh nghèo khó. Dù thì khả năng kiếm tiền của Cảnh Ninh Phong hề nhỏ, nhưng sống một cuộc đời nghèo xơ xác. Giờ thì nàng hiểu tất cả, sống khổ sở vì tiết kiệm, mà là vì gây sự chú ý!

Ở Giang gia thôn, nghèo mới khiến khác chú ý, vì ai nấy đều nghèo. giờ Cảnh Ninh Phong đỗ tú tài, danh tiếng nổi như cồn, xem là họa sát .

Giang Ngư Miên nhanh chóng chạy về phía nhà Cảnh Ninh Phong ở phía Tây thôn. Dọc đường, những dân Giang gia thôn chào hỏi nàng đều nàng bỏ qua, chỉ vì nhanh hơn một chút.

"Đứng !"

Giang Ngư Miên thở hổn hển mệt mỏi cuối cùng cũng đến cửa nhà Cảnh Ninh Phong. Nhìn thấy một đám đông vây kín cửa nhà Cảnh Ninh Phong, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng quát mắng nghiêm khắc, nàng liền tối sầm mắt . Nàng chen nhưng một hàng hộ vệ mang đao mặc trang phục gọn gàng màu xanh đen chặn .

"Người liên quan mau tránh , nếu đao kiếm vô tình đấy!"

Một nam nhân mặt chữ điền, lông mày rậm, ánh mắt lạnh lùng liếc Giang Ngư Miên, lạnh giọng quát mắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-than-y-ban-ron-trong-trot/chuong-381.html.]

Giang Ngư Miên một cái, nghiêm mặt đến cạnh những dân Giang gia thôn đang vây xem. Các thôn dân thấy nàng đến, vội vàng nhường chỗ cho nàng, để nàng thể đến gần hơn, xem rõ tình hình bên trong.

Cảnh Ninh Phong dáng thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng, đó như một cây tùng xanh. Hắn lạnh nhạt đối diện với một nam nhân bụng phệ, trong mắt cả hai đều là sự chế nhạo.

Ninh gia A Bà ôm lấy Cảnh Ninh Phong, mặt đầy giận dữ khạc một tiếng, "Đừng hòng động đến A Phong! Nói với cái lão họ Tần , sẽ c.h.ế.t tử tế !"

"Lão thái bà, ăn cho sạch sẽ , nếu , sẽ cho ngươi sớm gặp Diêm Vương!"

"Tần quản gia, thật là khẩu khí lớn!"

Cảnh Ninh Phong đẩy Ninh gia A Bà lưng , tản mát sát khí, nhếch khóe môi, liếc Tần quản gia một cách âm hiểm.

Tần quản gia hừ nhẹ một tiếng, khinh thường lườm một cái, phất tay áo, chỉ Cảnh Ninh Phong , "Dám chuyện với như , xem gan lớn hơn nhiều nhỉ, hừm hừm, cho ngươi , ngươi cả đời đều là một kẻ hèn mọn, dù đỗ tú tài thì chứ? Hôm nay đến đây chính là để cho ngươi , ngươi hãy từ bỏ cái ý nghĩ đó , cả đời ngươi chỉ xứng đáng trồng trọt ở nơi thôi!"

"Nếu giữ mạng, thì ngoan ngoãn lời khuyên một câu . Nếu , đừng ngươi, cả cái thôn cũng đừng hòng thoát khỏi, tất cả đều chết!"

Tần quản gia đoạn, đưa mắt quanh những dân Giang gia thôn đang lộ vẻ kinh hãi, đắc ý Cảnh Ninh Phong, uy h.i.ế.p .

Nghe lời Tần quản gia, những dân Giang gia thôn chút hoảng loạn, nhưng từng một trăm tên hộ vệ mặc trang phục gọn gàng mang đao mà Tần quản gia mang tới, chỉ thể nén lời trong lòng. Thế nhưng biểu cảm mặt thể hiện sự hoang mang trong lòng bọn họ, nhao nhao đưa mắt Cảnh Ninh Phong đang Tần quản gia vây quanh.

"Ninh gia tiểu tử, ngươi thể họa hại cả Giang gia thôn đấy nhé!"

 

Loading...