“Chưởng quỹ…”
Một phụ việc vội vàng xông , khi thấy Giang Ngư Miên thì ánh mắt khẽ né tránh, đó mới : “Giang cô nương cũng ở đây ạ…”
Giang Ngư Miên ngẩn , chút hiểu. Nàng luôn cảm thấy phụ việc vẻ chột , cụ thể là vì thì nàng rõ .
“Hoảng loạn cái gì mà hoảng loạn?”
Tống Hồng Phúc bất mãn quát khẽ một tiếng.
Người phụ việc Tống Hồng Phúc, Giang Ngư Miên, mặt chút do dự.
“Đứng ngây đó gì, chứ, Giang cô nương ngoài…”
Tống Hồng Phúc trợn mắt phụ việc.
Người phụ việc Tống Hồng Phúc, ấp a ấp úng : “Tống… Tống chưởng quỹ, đến tận cửa để bán phấn điều. Phấn điều nhà chúng hết , nghĩ mau chóng thông báo cho ngài. Người đó giá cả công bằng, chất lượng .”
Nói xong, phụ việc liền cúi đầu, dám thêm. Sớm Giang Ngư Miên ở đây, dám chuyện , chẳng tự tìm đường c.h.ế.t ?
Tống Hồng Phúc , chỉ hận nãy đuổi tên phụ việc ngoài. Giang Ngư Miên còn ở đây, loại lời là lúc để ? Cho dù rẻ hơn, cũng thể…
“Hừ, thế mà đến tận cửa ?”
Giang Ngư Miên liếc phụ việc, lạnh lùng , thản nhiên .
Gà Mái Leo Núi
“Giang cô nương, thật sự cho tìm khác . Mối hợp tác giữa chúng vẫn mà…”
Tống Hồng Phúc nụ lạnh mặt Giang Ngư Miên, cảm thấy áp lực trong lòng lớn. Không vì , luôn chút chột , mặc dù chẳng gì sai. Hắn bực bội trừng mắt phụ việc, lạnh giọng quát:
“Còn mau đuổi ! Nhà chúng cần hợp tác với khác ? Ngươi đúng là chút mắt nào, thấy ngươi nên cuốn gói là !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nong-mon-than-y-ban-ron-trong-trot/chuong-319.html.]
“Không, Tống chưởng quỹ, đừng vội. Chúng ngoài gặp đó một lát.”
Giang Ngư Miên đối với lời của Tống Hồng Phúc hề nghi ngờ. Nếu Tống Hồng Phúc bán phấn điều giá rẻ, chẳng phố đón nàng, mà sẽ trực tiếp ở trong cửa hàng chờ đợi để ép giá.
Người phụ việc đó cúi đầu, trán lấm tấm mồ hôi, căn bản dám Giang Ngư Miên. Nghe lời của Tống Hồng Phúc, liền bước ngoài, Giang Ngư Miên và những khác theo sát phía .
Vừa khỏi nhã gian, liền thấy tiếng Lý Thanh Sơn đang cãi vã với khác.
“Các ngươi đừng quá đáng! Làm ăn cũng chứ, tửu lầu là hợp tác với đại nha đó. Các ngươi mau , nếu , sẽ khách khí !”
Lý Thanh Sơn vẻ mặt giận dữ. Hắn hợp tác với Giang Ngư Miên lâu như , Giang Ngư Miên một cô nương nhỏ bé dễ dàng gì, mà đám vô liêm sỉ đến gây rối, thật sự quá đáng!
“Hừ, ăn quy củ gì chứ, chẳng ai bán rẻ thì mua của đó ? Ai bảo các ngươi bán đắt chứ, đáng đời mua. Cứ đợi mà xem, chưởng quỹ tửu lầu là thông minh, nên chọn ai.”
Giọng the thé nhưng ngạo mạn, Giang Ngư Miên vô cùng quen thuộc. Vượt qua phụ việc xuống lầu, khỏi cầu thang gỗ thấy Tiểu Vương thị đắc ý như gió xuân, Giang Như Phong bên cạnh, vẻ mặt khinh thường trừng mắt Lý Thanh Sơn.
Khoảnh khắc , nàng hiểu rõ.
Cái gì mà xuyên giả khác, căn bản hề , vẫn là nhà họ Giang như âm hồn bất tán mà gây chuyện.
“Ôi chao, là đại nha đó , hôm nay ngoài quạ kêu nhỉ, hóa là sắp đụng kẻ đáng ghét. Thật là đủ để ghê tởm…”
Tiểu Vương thị khinh thường liếc Giang Ngư Miên, đó với Giang Như Phong.
Giang Như Phong Giang Ngư Miên đang bước tới gần, nhớ cảnh Giang Ngư Miên từng cho đánh , lửa giận trong lòng dâng lên vùn vụt, hận thể xông tới bóp c.h.ế.t Giang Ngư Miên.
“Hừ, tiện nha đầu!”
Tống Hồng Phúc sát phía Giang Ngư Miên xuống lầu, thấy tranh chấp trong đại sảnh, ánh mắt khẽ lóe lên, hóa đến bán phấn điều quen Giang cô nương. Vậy thì dễ giải quyết …